Em!
Anh muốn gọi em bằng những gì yêu thương nhất như những đôi tình nhân không không bao giờ dời xa nhau, cho dù cả thế giới này có sụp đổ.
Không biết lá thư này có thể đến tay em không, em có thể đọc những dòng chữ này không, nhưng anh vẫn viết, viết cho lòng mình, viết để chia sẻ nỗi tâm tư từ trong sâu lắng nhất cùng với những đôi bạn trẻ đang yêu và sẽ yêu.
Em yêu … Em yêu của anh! Em hãy cho anh được gọi em như vậy, cả khi em có yêu anh hay mãi mãi không yêu anh. Thời gian anh và em quen nhau thật sự là ngắn ngủi phải không em, nhưng hàng ngày hàng giờ anh thấy thật chậm và thật lâu, bởi anh đã yêu em rồi. Một tình yêu chân thành sẽ theo anh mãi trong cuộc sống này, chỉ giành cho em thôi em biết không. Anh biết khi đến với em và nói lời yêu em thì cả anh và em đều ở trong hoàn cảnh không mấy tốt, cả hai đều có những tâm tư và nỗi niềm riêng. Có lúc anh đã hỏi mình rằng phải chăng hai tâm tư và nỗi niềm riêng của anh và em lại là điểm chung để anh đến với em và đem lòng yêu em. Anh biết biết nhiều điều lắm, biết những điều khó khi anh đến với em, điều mà người con gái nào cũng phải suy nghĩ cũng phải trăn trở. Điều xảy ra với anh là sự thật nhưng em biết không khi yêu em thì mọi sự thật đó trở thành vô nghĩa và với anh thì sự thật đó chưa bao giờ xảy ra. Chỉ có một sự thật duy nhất, đó là anh yêu em, một tình yêu chân thành bằng chính con tim của mình bằng tính cái tâm yêu trong lòng anh. Anh cũng biết khi anh đến với em nói lời yêu em là anh cũng làm khó cho em, anh không biết phải làm sao để xóa đi cái khó đó trong em, mà chỉ biết giành cho em những gì là chân thành là tình cảm là tình yêu. Tất cả những gi em nói với anh anh đều nhớ, anh đã tự khắc vào lòng mình để hiểu em hơn và càng ngày anh càng yêu em hơn. Anh nhớ em nói em là người đanh đá cáu giận bất thường, không ai có thể chịu được tính cách của em, lúc đó anh chỉ cười và nói nếu không ai chịu được tính cách của em thì anh sẽ là người đầu tiên và cũng sẽ là người cuối cùng cho em thấy điều em nói là không đúng, bởi với anh tình yêu anh giành cho em lớn hơn tất cả, lớn mà không có một mức nào có thể đo được. Chính vì tình yêu của anh giành cho em lớn như vậy mà mọi điều khác em giành cho anh chỉ làm cho anh buồn một chút thôi. Nhiều lúc anh cảm thấy niềm vui niềm hạnh phúc mà anh ao ước đã đến với anh, em nhớ không ?, có lần em nói với anh mình lấy nhau đi, anh ép em cưới anh đi hay chọn nhẫn cưới và cả những bài hát mà trong những bài hát đó anh thấy sẽ chẳng còn gì hạnh phúc hơn nữa. Nhưng nhiều lúc niềm hạnh phúc xa vời quá, chẳng thể với tới được. Tại sao vậy em? Có phải em đang thử thách anh không, em muốn xem anh có thực hiện được như những gì anh đã nói với em không.
Em bảo với anh: Em không thử thách.
Anh nói với em: Em cứ thử thách anh đi em hãy cứ làm những điều em muốn, để rồi em sẽ không phải lo lắng gì về tình yêu của anh giành cho em, mà sánh bước cùng anh trong suốt cuộc đời này…
Bạn em nói với anh rằng, anh hãy cố mà hiểu con gái nơi đây. Anh không biết những người con gái khác như thế nào và ra sao, anh chỉ cần có em, anh không cố để hiểu em bởi anh biết cả cuộc đời này anh và em cũng không thể hiểu hết về nhau. Vì vậy mà anh luôn quan tâm đến em, lo lắng cho em hơn cả bản thân mình, thật sự anh cũng không biết mình hiểu em được bao nhiêu mà anh chỉ biết sẽ luôn quan tâm và lo lắng tới em, tới người con gái mà anh yêu. Em có biết mỗi khi quan tâm hay lo lắng đến em anh sợ điều gì không, anh sợ sự quan tâm lo lắng của anh đối với em chỉ như là một sự quen thuộc trong cuộc sống mà không phải là tình yêu. Anh sợ lắm em ơi, nhưng sao anh có thể làm khác được, là sao mà anh có thể giảm sự quan tâm và lo lắng cho em đến em. Ngay nào anh cũng muốn quan tâm đến em cho dù điều quan tâm là nhỏ bé, nhưng em ơi tình yêu của anh giành cho em mới là điều lớn, lớn lắm…
Khi yêu em anh biết nghe những bản nhạc buồn, những bản nhạc nói thay tâm tư của mình và biết mùi hương hoa sữa thật thơm. Lần đầu tiên anh cùng một người con gái đi dạo vào đúng mùa hoa sữa nở, hàng đêm anh đều ngắt những bông hoa sữa về để nhớ đến khoảnh khắc cùng em đi dạo chơi. Cả những khi anh cầm tay em anh cũng nhớ mãi đôi bàn tay mềm mại, và chỉ có 1 cái ôm gượng gạo anh cũng nhớ, anh nhớ để hình dung ra em cả khi thức và khi ngủ. Cả những khi online anh cũng nhớ khi em gửi cho anh hình dang rộng đôi tay, hình nụ hôn, em có biết những điều nhỏ đó với anh lạ rất hạnh phúc không. Em nói anh si tình, ừ có thể anh si tình, nhưng si tình là sao nhỉ, anh thì anh không biết si tình là gì, anh chỉ biết tình yêu chân thành thực sự mà thôi. Liệu si tình có phải như thế không? Hì không phải đâu , một trái tim chỉ có một tình yêu đôi lứa… và anh giành 1 tình yêu đó chỉ để cho em. Em biết không từng giây từng phút khi em ở bên cạnh anh là những giây phút hạnh phúc nhất, từng câu nói từng hạnh động và cả những câu quát, cấm kem theo nụ cười của em đã cho anh cảm giác là người hạn phúc nhất thế gian này. Nhưng anh rất cần, cần môt hạnh phúc trọn vẹn. Hạnh phúc trọn vẹn là có em trong suốt cuộc đời này, cùng em chia sẻ mọi khó khăn mọi hạnh phúc trong cuộc sống, anh sẽ được chăm sóc, quan tâm và lo lắng cho em, được em nũng nịu, được em làm biếng, được em mắng được ru em ngủ mỗi đêm… Liệu những điều anh mong muốn này có thành sự thực không em. Bởi hiện tây bây giờ, anh chỉ biết nhìn em qua những bức ảnh, nhớ em qua những lần anh và em gặp nhau, và khi ngủ anh luôn mong sẽ mơ thấy em. Anh biết bây giờ anh không thể hỏi em có yêu anh không, anh không thể ép em bởi tình yêu đâu phải thế, tình yêu là tự nhiên là sự đồng điệu của hai trái tim cùng nhảy một nhịp, cùng hướng về một con đường hạnh phúc phải không em.
Em yêu của anh…! Anh không biết bao giờ em có thể được đọc những dòng thư anh viết, có lẽ khi em đọc được đọc những dòng thư này thì anh đã không còn ở gần em như bây giờ nữ, mà anh đã ở một nơi xa, không thể đến ngay khi em cần. Nhưng anh sẽ mãi đợi em, đợi tình yêu của em mở lối cho anh. Bất kỳ lúc nào cả bây giờ và khi anh ở một nơi thật xa anh cũng vẫn chờ em, vẫn giành tình yêu này cho em và trở về xây căn nhà hạnh ph
úc cho em và anh.
Đêm nay 28.09.2010 em nói mình nhắn tin anh nhé. A đã nhắn tin cho em nhưng em không nhắn lại, chắc em buồn ngủ và đi ngủ rồi. Em yêu ơi em hãy ngủ thật ngon nhé. Có một người con trai cho dù ở bất kỳ phương trời nào, cho dù bất kỳ chuyện gì xẩy ra cho hai ta, thì anh vẫn luôn hướng về em, đợi em và luôn sẵn sàng ở bên em cùng em sẻ chia vui buồn trong cuộc đời này. Chỉ cần một câu thôii, Anh ơi! Anh có yêu em không.
Con tim thuộc về em: ngaymai_khongtrolai@yhaoo.com
vn.thutinh