Mình vẫn còn yêu nhau!


Em để trên stt YM của mình “Đón xuân này em nhớ xuân xưa”, anh đã hỏi em sao để thế. Nhưng em biết, anh hiểu em muốn nói gì. Vậy là chúng mình đã chia tay qua 1 mấy xuân rôi
Đến bây giờ em vẫn còn khóc mỗi khi nhớ đến anh. Em đã cố gắng tìm bóng hình khác lấp vào khoảng trống của anh, nhưng mọi chuyện vẫn đâu vào đấy, khoảng trống của anh ở trong em vẫn nguyên vẹn như ngày nào. Em biết, cả hai chúng ta vẫn còn yêu nhau, anh vẫn còn quan tâm đến em nhiều lắm. Mỗi khi máy tính em trục trặc, anh luôn là người sửa nó cho em. Em muốn học một khóa học nào, anh là người tìm hiểu và tư vấn cho em. Mỗi tối, em online muộn, anh luôn nhắc em ngủ sớm như ngày nào, cái ký hiệu mỗi lần mình chúc ngủ ngon anh vẫn không bao giờ quên gởi cho em mỗi tối. Vậy mà mình lại không còn là của nhau nữa chỉ vì “không hợp nhau”.

Thời gian sau mình gặp nhau .và với những gì anh thể hện, không ai nghĩ mình đã chia tay nhau. Tại sao anh nhỉ, tai sao mình không thể như ngày xưa, yêu nhau và chăm sóc cho nhau mà phải chia tay. Sao anh không cố gắng để để khắc phục những khuyết điểm của nhau để ngày một hòa hợp hơn? 30 tuổi, em đã quen rất nhiều người, là bạn bè có, mối quan hệ ở mức tìm hiểu nhau có, nhưng anh là người em phát hiện mình yêu nhất. Người mà em đã khóc rất nhiều, đã tưởng mình không bao giờ đứng dây nỗi khi mất anh. Em luôn ao ước một ngày nào đó, anh sẽ nói với em “Mình làm lại từ đầu, em nhé!”.

Em sẽ hạnh phúc lắm nếu điều ước đó thành hiện thực. Em sẽ không để mất anh lần nữa. Nhưng mơ ước cũng chỉ là ước mơ. Xuân này em đã không có anh bên cạnh, không được cùng anh xuôi ngược trên những con đường đón tết, không được tay trong tay đi hội chợ hoa xuân, không được cùng nhau len lõi trên phố xem viết thư pháp. Em nhớ anh nhiều lắm. Em yêu anh nhiều lắm. Tình yêu ấy vẫn nguyên vẹn trong em, anh à.
blogbao_ngoclucky@yahoo.com