Tất cả chỉ mới là sự khởi đầu

Thời gian trôi qua tưởng chừng như vô tận,khoảng thời gian đó như một bài Thơ thăng trầm của cung bậc cuộc sống có vui buồn và có cả những khổ đau.
Gần 3 năm với một đời người thì quá ngắn ngửi nhưng với một cuộc tình đủ để ta cảm nhận được những vui buồn và phần nào hiểu được về nhau đôi chút.
Gần 3 năm ngược xuôi kẻ Bắc người nam vượt qua được rào cản của 2 gia đình và những tập quán khác nhau của 2 vùng miền đã cực khổ và vất vã lắm rồi. Trước khi tổ chức đám cưới anh đã đi hy lạp 2 tháng một mình em chật vật lo cho đám cưới mà không ai san sẽ, cứ lũi thủi một mình.em đã tủi thân và buồn cho chính mình,rồi vì yêu anh em đã cố gắng vượt qua hết tất cả.
Cưới nhau được 3 ngày 2 vợ chồng lại kẻ Bắc người nam để lo công việc và rồi có bầu một mình em tự chăm sóc mình khi không có chồng không gia đình bên cạnh.4 tháng đầu tiên em mang lại vì ốm nghén rồi động thai em đã nằm viện nhiều hơn thời gian ở nhà.rồi không thể đi làm vì Kiệt sức nhưng mình em vẫn cố gắng chịu đựng.
Một mình cứ mỗi lần đi kiểm tra định kỳ,rồi tiêm phòng,rồi đi bệnh viện khám khi có bất thường người ta có chồng đi bên cạnh còn em lủi thủi một mình giống như không chồng mà chữa. Rồi mỗi tối muốn đi Bộ nhưng người ta có chồng đi bên cạnh còn em cứ lang thang một mình,em chạnh lòng và chỉ biết rơi lệ.
Anh biết không,sau ngày cưới giống như nhiều phụ nữ khác em đã thất vọng và thậm Chí đã tuyệt vọng, cuộc sống sau hôn nhân nó hoàn toàn khác,lúc đó em đã hối hận rất hối hận khi cưới anh, rồi khi mang thai cũng vậy nỗi tuyệt vọng và hối hận đó càng lên đỉnh điểm.em đã không biết bắt đầu từ đầu và không biết mình Cần phải thay đổi thế nào.
Và cho đến bây giờ đứa con đầu lòng sắp chào đời chỉ còn hơn một tháng nữa thôi,nhưng 2 vợ chồng gặp nhau được mấy ngày có lẽ chỉ tính bằng đầu ngón tay và rồi anh lại đi,2 tháng trời biền biệt không 1 cuộc điện thoại. Và rồi em lại cố gắng vì con,vẫn làm việc cho thời gian trôi đi và chuẩn bị cho đứa con sắp chào đời.
Rồi mỗi ngày một mình đi sẵm từng Bộ đồ cho con,mọi thứ khi con chào đời Cần tới em cũng lủi thủi một mình. Vợ chồng mới cưới nhau xa nhau đã thế và rồi lại một mình lũi thủi lo cho con.
Em đã thèm được như bao người phụ nữ khác muốn được cùng anh hằng đêm đi Bộ,muốn có anh đi cùng vào những ngày đi khám để xem con mỗi ngày ra sao,muốn cùng anh đi lựa cho con từng đôi tất đôi giày nhưng chẳng bao giờ có thể thành hiện thực.
Vài ngày nữa thôi anh về nước nhưng rồi vẫn kẻ Bắc người nam và sinh con ra mẹ con em cũng chỉ một mình ôm nhau không có chồng bên cạnh.
Nhưng vì do hoàn cảnh công việc em không đòi hỏi gì hết,trước khi cưới nhau cả 2 cùng xác định được cuộc sống sẽ thế này rồi nên mình hãy cố gắng vì con vậy.
Em chỉ luôn cầu chúc ở nơi xa ấy anh luôn mạnh khoẻ và sớm hoàn thành công việc để về với mẹ con em. Em biết anh cũng chẳng vui vẽ và sung sướng hơn gì em,anh còn công việc học tập và gia đình nữa hàng trăm thứ phải làm hàng vạn thứ phải lo. Nên em không bao giờ oán trách hay than vãn, bởi vì số phận đã định thế nên cả 2 cùng cố gắng vậy.
Mẹ con em yêu và nhớ anh rất nhiều
By nangsonghan@gmail.com
www.vnthutinh.com