Em ơi! Vậy là chúng mình lại xa nhau sao em? Có phải tất cả mọi lỗi lầm đó đều thuộc về anh đúng không em? Anh chẳng biết mình làm thế có đúng không nữa, nhưng hiện giờ đây anh biết một điều rằng anh đang rất đau lòng. Anh cảm thấy mình không xứng đáng để em yêu và càng không xứng đáng để em gởi trọn niềm tin nơi anh. Mang tiếng là người yêu của em, nhưng anh cảm thấy mình chẳng làm gì được cho em vui, chẳng giúp gì được cho em lúc mà em cần 1 người để an ủi em trong cuộc sống. Còn trong quãng thời gian em nằm viện anh cũng chẳng thể ở bên em chăm sóc cho em . Anh cảm thấy mình không đủ tư cách làm nơi nương tựa vững chắc của em.
Nhưng trách làm sao được đây em, khi mà anh và em ở 2 miền cách trở, em Bắc anh Nam… chưa lần nào gặp mặt, cũng chưa bao giờ có những kỉ niệm thật đẹp với nhau. Mình chỉ có với nhau những kỷ niệm thật đẹp ở trên mạng Lúc yêu em anh đã từng ấp ủ một niềm tin rằng sẽ có 1 ngày nào đó anh và em sẽ được đi bên nhau dưới hàng cây và anh ước thêm nếu lúc đó trời có lớt phớt mưa bay nữa thì lãng mạn biết mấy.. Cái niềm tin ấy đi theo cả vào giấc mơ của anh, anh cảm nhận được giấc mơ nó thật đẹp làm sao. Và cái niềm tin và giấc mơ đó, nó đã đi theo anh hơn 2 năm nay, anh chẳng thể nào biến cái giấc mơ đó thành sự thật. EM có nhớ lúc em mới quen anh được vài tháng, em đã nói rằng anh đợi 2 năm nữa đi em sẽ vào gặp anh…. Lúc anh nghe câu nói ấy em co biết anh có tâm trạng như thế nào không? Anh vui lắm, dù không được gặp em liền nhưng đợi em 2 năm thì không có gì là khó với anh, bởi vì lúc đó anh vẫn còn rất trẻ. Từ đó trở đi anh luôn giữ trong tim anh 1 tình yêu mãnh liệt, anh có thề với lòng mình rằng sẽ chẳng bao giờ yêu người thứ 2.
Và em có biết không? 2 năm đã trôi qua rồi đó em, lời em hứa với anh giờ em chỉ xem như gió thoảng. Nhưng anh sẽ không trách em đâu, nếu có trách thì trách anh đây nè. Trong quãng thời gian 2 năm đó anh đã làm cho em buồn rất nhiều vì anh, đã nhiều lần làm em khóc vì anh. Nhưng em có biết mọi chuyện đó đều do em suy nghĩ ra cả. Em chẳng tin anh vẫn một lòng thủy chung với em, em nói anh đã có người yêu mới nên không yêu em nữa. Thế sao em không nghĩ lại mình xem? Em đã không tin tưởng ở anh thì sao em không vào đây mà chứng kiến cuộc sống của anh, tuy rằng xung quanh anh có rất nhiều cô gái đối xử tốt với anh, trong số đó cũng có người đem lòng yêu anh, nhưng em à, anh không muốn làm tổn thương em và cả những cô gái đó. Trong tim anh chỉ có 1 tình yêu của em và mãi mãi chẳng có 1 tình yêu nào khác thay thế được tình yêu của em trong anh.
Hiện giờ đây em chẳng thể như ngày xưa được nữa, em đã có 1 công việc mà em yêu thích, 1 cửa hàng mà em mong muốn, anh thấy vậy cũng mừng cho em. Em là 1 cô gái có bề ngoài rất mạnh mẽ nhưng thật ra bên trong của em cũng giống như những cố gái khác, cũng yếu lòng và hay khóc, cũng muốn có 1 người quan tâm chăm sóc mình, em trông cậy vào anh sẽ làm được những điều đó. Nhưng có lẽ anh cũng biết mình sẽ không đủ năng lực và thời gian để làm việc đó, anh cũng có công việc riêng của anh nên anh chẳng có thời gian nhiều đâu mà quan tâm tới em. Nhưng em à, trong cuộc sống không có anh chăm sóc cho em thì cũng sẽ có người khác tốt hơn anh, họ có thời gian và vật chất để lo cho em tốt hơn anh. Nhìn đi nhìn lại anh cũng chỉ có 2 bàn tay trắng thì anh đâu dám mơ gì đâu em.
Anh viết những lời này mong muốn em sẽ đọc hết và hiểu cho anh, em hãy quên anh đi để mà tìm 1 người khác tốt hơn anh, họ sẽ lo lắng cho em thay anh. Và em nên nhớ nếu mỗi lần đi chơi với người ta thì đừng có nhắc đến anh nhé kẻo làm người ta buồn đó, anh không muốn nhìn thấy người mà anh yêu thương nhất trên đời này lại buồn lần nữa. Chúc em vui nhé và có 1 cuộc sống thật hạnh phúc, tuy rằng người mang hạnh phúc đến cho em không phải là anh, nhưng anh vẫn phải chúc tuy rằng lòng đau như cắt..