Anh thương yêu



Chỉ còn vài phút nữa là đến sinh nhật lần thứ 18 của em rồi , gửi đến Anh những dòng này mặc dù em chẳng biết Anh
là ai và đang ở nơi đâu .

Anh có đang cảm thấy cô đơn lạ kỳ như em và đang viết một bức thư cho một người vô hình ?
Những dòng này để em kiểm chứng lại chình mình và sống thật với mình hơn . Lí do là gửi anh nhưng em cũng sẽ
chẳng bao giờ gửi đâu . Em sẽ để cho Anh tự khám phá và cũng có thể Anh sẽ không bao giờ tìm ra hoặc sẽ chẳng ai
tìm NÓ cả . Nhưng em có quyền mơ và hy vọng phải không? , vì vậy em vẫn viết những dòng này cho Anh, của em .
Anh có biết ?

Để vượt qua những nỗi buồn , những điều trớ trêu mà em gặp phải em luôn nghĩ về anh .
Nghĩ rằng rồi sẽ có lúc mình sẽ chẳng phải như thế này nữa, sẽ chẳng phải khóc một mình để giấu giếm sự yếu đuối một cách rất trẻ con . Sẽ chẳng ngại ngùng khóc trước mặt một ai đó và quan trong hơn là có người cho em nức nở trên bờ vai của họ .

Trong những niềm vui nho nhỏ của em , Anh đều hiện hữu . Lần đầu tiên em có bài đăng báo . Chỉ là một bài báo nhỏ thôi và với một lối văn cũng trẻ con không kém . Em nghĩ rằng em sẽ giữ gìn tờ bào đó thật là cẩn thận để sau này ” thể hiện ” với Anh . Thế mà cái lũ lớp em đã kịp phá tan tành nó để chào mừng cho bài báo đầu tiên của một cái lớp tự nhiên quái đản . Tất nhiên chúng nó vẫn không tiếc lời khen em nhưng em không thích thế lắm đâu . Em muốn Anh đọc và khen em cơ .( Ôi trời , lại cái lối văn trẻ con)

Cả mỗi khi em bị người ta chèn ép , em lại nghĩ về Anh . Nghĩ rằng sẽ có người để sau này minh “chèn ép bù”. Nhất định em sẽ chèn ép Anh đấy vì tội : ” Không xuất hiện sớm”

Hay cả những lúc trở thành một kẻ thứ 3 bất đắc dĩ cho ‘hai đứa nó’ (ban thân và người yêu) gặp nhau em vẫn nghĩ sẽ có lúc chúng rên lên vì ghen tị khi em có Anh .

Anh cũng xuất hiện mỗi khi em thấy một cử chỉ ngọt ngào của một ai đó cho em . Em lại nghĩ rằng sau này em nhất định sẽ làm cho Anh vui như thế .

Rất nhiều điều … rất nhiều điều khác nữa dường như nó đã trở thành lối mòn trong suy nghĩ của em . Em muốn chia sẻ hay em chưa tìm được người để chia sẻ mọi thứ cho nên Anh trở thành sự lựa chọn tối ưu cho những lần như thế .Anh yêu ạ >

Hôm nay em đọc một câu chuyện rất hay , em nghĩ là thế . Câu chuyện về một lá thư của một người cha gửi cho con gái về chuyện tình yêu của cô bé
và anh biết không em cũng có một nụ cười xấu xí và em cũng rất xấu hổ , em cũng có một bàn chân không đẹp và thường xuyên dấu nó trong những đôi giày diêm rúa / Cho nên câu chuyên này càng làm em thêm tin tưởng về anh – một người nào đó ……….

Để em có thể nhận một lời cầu hôn ” Anh yêu em như em vẫn vậy ” . . …. Nó có thể không lãng mạn nhưng nó tràn đầy tin tưởng . Nó có thể không tuyệt vời như bao lời tỏ tình ngọt ngào của người khác . Nhưng em muốn như thế . Muốn ANH YÊU EM NHƯ EM VẪN VẬY ” . Với em điều đó là tuyệt vời , là một lời tỏ tình lãng mạn nhất , là câu nói ngọt ngào nhất mà em từng nghe…….Để em có thể cười thoải mái trước anh , có thể thu cả đôi chân trần lên ghế như cô ấy . Để có thể bên anh em thực sự là em . VÀ anh yêu những thứ thuộc về em như thế . Có thế em sẽ như thế . Có thể em sé giống cô bé ấy , sẽ quần quần áo áo trước anh , sẽ bực mình vì sự xấu xí nào đó , sẽ che giấu mọi điều làm em xấu hổ . Vậy anh – người yêu em , hãy chộp lấy những giây phút xấu xí nào đó mà em không thể che giấu được và yêu cả nó nữa nhé . Hãy yêu em vì em chính là em .
Chúc cho anh của em vui vẻ , và kiên nhẫn chờ đến ngày em làm đảo lộn cuộc sống của anh vì nụ cười ” khủng khiếp” và ‘đôi chân size 39″ nhé . Nếu như anh yêu nó

Em yêu anh nhiều lắm. người yêu ạ
Hôn anh

blog: kẹo_kéo
Vnthutinh.com