Vì anh là người đến sau


Anh cũng cảm thấy được tình yêu và nỗi nhớ của em nhưng anh không phải người em chọn, không phải người mà gia đình em chọn…
Em yêu! Hãy để anh gọi em lần cuối cùng câu ấy. Anh đã mạnh mẽ chúc em ngủ ngon xong rồi chính anh là người không thực hiện được. Anh đang không nghĩ được gì cả, ký ức cứ hiện về và sắp đặt một cách lộn xộn trong đầu anh, len vào trong tim anh và quẫy đạp. Anh sẽ không khóc đâu nhưng sao sống mũi anh cay cay…
Hạnh phúc nhỏ nhoi đến với anh hòa trộn với nỗi đau, chưa có khi nào anh và em được bên nhau trọn vẹn vì anh là người thứ ba, anh đã giành giật cóp nhặt từng phút giây bên em, gom góp mãi để thành một tình yêu. Mong manh quá! Anh đã cố giữ nó cho khỏi vỡ,đã bao đêm anh giật mình tỉnh giấc, đã bao đêm anh không ngủ để canh giữ nó em có biết không? Anh vẫn cảm ơn em vì đã cho anh lên niềm vui khi nhìn thấy em cười, cái ấm áp khi nhận được những tin nhắn của em.. Niềm tin trong anh cứ lớn dần lên như thế đấy.
“Con chim sẽ chẳng thể bay được nếu chỉ vỗ bằng một cánh”. Tình yêu quá lớn của anh hay sự hờ hững của em làm con chim lật nhào? Anh không dám vỗ nữa, đó là lúc anh vờ như vui vẻ để em về làm việc tại quê mình. Anh đã từng sợ em đau vì những quan tâm của anh. Anh sợ em khó xử vì những ích kỷ của anh, để rồi anh chấp nhận xa em và có người nói anh ngốc. Anh ngốc thật khi ngày cuối cùng em đi làm là ngày anh xin về sớm, là ngày anh nghe thấy một người con trai khác thay anh đưa em về, ngày nước mắt anh rơi. Anh đã đợi tin nhắn của em suốt đêm hôm ấy… tim anh đau thắt, anh còn không dám nghĩ nữa nhưng anh không được hận em, anh không được ghen vi anh có là gì của em.
Lần thứ hai anh đi vào rạp chiếu phim và là lần đầu tiên anh cầm taymột người con gái trong rạp. Lần thứ hai anh đạp vịt và là lần đầu tiên anh hôn người con gái cùng anh đạp vịt Hồ Tây và cũng là lần đầu tiên anh đứng cùng một người con gái trên con đường ven Hồ Tây. Đó là lúc anh được yêu em, đó là lúc anh được cảm nhận tình yêu của em, dù nó không trọn vẹn.
Chưa có khi nào anh và em được bên nhau trọn vẹn…
Ngày anh và em về nhà anh, đó là lúc anh thực sự hạnh phúc, anh được em ôm anh trên suốt chặng đường, anh cảm nhận được sự ấm áp. Tương lai cứ hiện lên trong đầu anh về ngôi nhà, những đứa con… Anh cảm nhận được niềm hạnh phúc trên khuôn mặt mẹ, cái yên tâm trong mắt bố… và cả những thoáng buồn trong con mắt của em. Em có nhớ lúc mình ra bờ sông? Lúc anh phải vờ xuống thuyền để giữ khoảng cách khi em nghe điện thoại, anh đã phải tự lừa dối suy nghĩ mình… Anh cóp nhặt tình yêu của em như vậy đấy!
Em cần bốn tháng! Anh tự đặt mình lên cầu bập bênh. Anh đặt cược với khoảng cách và thời gian để em về quê làm việc, nơi có người cũ của em chờ đợi. Em cho anh niềm tin quá lớn, hay anh đã quá ngây ngô khi nghĩ rằng anh cóthể giữ được em bằng tình yêu và nỗi nhớ? Anh chưa khi nào nghĩ em có lỗi với anh dẫu có lúc anh biết em đang nói dối anh.
Con chim sẽ chẳng thể bay được nếu nó có đến ba cái cánh! Anh là nguyên nhân để con chim không bay được vì anh là người đến sau. Em nói em yêu anh nhiều lắm! Em nói em rất nhớ anh. Anh cũng tin như vậy. Anh cũng cảm thấy được tình yêu và nỗi nhớ của em nhưng anh không phải người em chọn, không phải người mà gia đình em chọn.
Lần đầu anh biết hy sinh, anh sẽ hy sinh để con chim đó có thể bay được… vì tận cùng trong suy nghĩ của anh là được nhìn thấy em hạnh phúc..
Anh đã chặn cuộc gọi của em.. Anh sẽ không nhắn tin, sẽ không liên lạc với em nữa… Không phải anh không nghĩ về em đâu, anh sẽ rất nhớ em… Anh sẽ vẫn chờ em để em vẹn toàn lời hứa, anh sẽ chờ em chờ hết bốn tháng nữa…

Caivuthanhvn
vnthutinh.com