Em yêu à…. Quên mất vợ yêu của anh.!
Cảm ơn em. Em đừng hỏi vì sao anh chưa nói gì đã cảm ơn em. Chắc có lẽ em đang thắc mắc anh cảm ơn em cái gì đúng không em yêu?
Em là nguời… là người con gái anh sẽ gắng bó với em khi về già luôn đó, anh tin tưởng rằng tình yêu của anh đủ lớn để anh có thể tự tin nói vơi em rằng anh sẽ đi với em đến cuối con đường. Cái con đường mà e phải khổ cực lựa chọn ngã rẽ, và cũng chính anh là người tạo ra ngã rẽ ấy và cũng chính anh sẽ chịu trách nhiệm khi anh xây dựng ngã rẽ đó trong con đường tình đó. Anh HỨA sẽ luôn nhuộm màu con đường ấy bằng màu hồng bằng tình yêu của anh. Một tình yêu mà chưa bao giờ anh lại thấy mình bị động trong chuyện tình cảm. Bị động không phải anh sợ em mà bị động vì anh quá thương em, anh cũng đã từng yêu và anh biết anh ở vị trì nào. Cho đến khi anh gặp em con tim anh lại một lần nữa thổn thức vầ tất nhiên chưa bao anh lại thấy mình lại có cảm giác như thế, em biết không? Chính nụ cười của em là thủ phạm gây ra 1 căn bệnh lạ cho tim anh. Đó là tim anh co lại, đạp loạn xạ mỗi khi em lạnh nhạt với anh, không muốn nói chuyện với anh hoặc nói chuyện với giọng điệu lạ lạ.. Anh xin cảm ơn nụ cười của em cũng là kể gây ra căn bệnh nan y không thuốc chữa trị. Dù có phương thuốc rẽ tiền nào đó trị hết bệnh cho anh thì anh hứa với lòng anh sẽ không bao sự dụng tới nó. Vì anh muốn tim mình chứa nỗi nhớ thương em. Anh chỉ mong một điều là em sẽ ghen, giận, hờn, nhớ, thương như anh thương em. Như thế đã quá đủ với anh rồi. Mình cùng cố gắng xây dựng và nâng cấp con đương màu hồng mang tên 2 đứa minh sẽ không có giới hạn và ngã rẽ nữa em nhé…
vnthutinh.com