Biệt ly muộn mằn !


Biệt ly muộn mằn ! Cảm ơn các bạn đã giúp tôi vượt qua chính mình ! Đã 43 giờ anh chưa ngủ ! anh ngồi lại phòng làm việc và trong đêm khuya tĩnh lạng anh nhận thấy mình đã đeo một chước mặt lạ lạnh lùng từ khi nào không hay. Thời gian làm nhăn vũ trụ và làm rạn nứt trái tim anh. Cuộc đời là những biến cố, và ta luôn sống trong những bi kịch mà Chúa đã tạo ra chúng nhưng lại không lường trước được chúng diễn ra như thế nào! Anh không tin vào số phận nhưng Anh lại thầm cảm ơn định mệnh đã cho Anh gặp em. Cho dù giờ đây anh không còn ở bên Em nữa, 79 bóng đèn led tượng chưng cho 79 ngày ta ở bên cạnh nhau, được anh lựa chọn hàn gắn thành một hình trái tim với hai chữ cái T và H ở giữa là tên anh và tên Em, Anh đã làm và lập trình chúng với mong muốn khi chúng hoạt động thì cũng là lúc tình yêu của đôi ta bừng sáng. Chao ôi! Cái ngày valentine ấy ! tại sao em lại không nhận được món quà ấy, tại sao em lại không nhận thấy tình yêu của Anh ? phải chăng Chúa đã giơ cánh tay ra hiệu cho Anh dừng lại ! 2h18p ! Em nghĩ cà phê có tác động lên thần kinh như thế nào ? sau khi uống chúng khoảng 26p anh thấy mình tỉnh táo hơn, muốn viết hơn, một chút rượu nữa khiến đôi chân Anh hơi mỏi xong chúng lại làm anh hưng phấn không đúng lúc. Chết tiệt ! sự cương cứng không đúng lúc, giờ đây chính cái công thức C¬¬¬¬2¬¬¬¬¬H5OH kia đang thấm sâu vào hệ thần kinh của Anh, chính nó etanol đã chĩa khẩu súng vào vị đạo diễn của chúng ta là các nơ ron thần kinh, nó thay thế các vị đạo diễn chỉ đạo cái xân khấu là bụng dưới hay cái gì đó trên dưới 14 cm. Thật là khủng khiếp vì cái không đúng lúc, nhưng chỉ có những con chó và bà hàng xóm hay những chu kỳ mới tới không đúng lúc với Em thôi đúng không ? Có lẽ Anh đánh giá quá thấp tình dục trong mối quan hệ của chúng ta, tuy rất thô thiển nhưng chính sự thô thiển tầm thường ấy lại là cách rằng buộc tình yêu rất tốt và dễ dàng. Xong vì thế mà Anh đã mất Em, do đó mà anh biết anh cần em chứ không phải chỉ riêng cái cảm xúc từ cái máy đầm bê tông hay những cô gái điếm. Anh rất cần cảm xúc ! xong không phải ai cũng cho anh được cảm xúc. Đôi lúc Anh đã đi săn lùng chúng, Anh đã chạy từ người phụ nữ này tới người phụ nữ khác , một chàng trai mới 22t với một nửa trái tim đang khao khát đi tìm nửa còn lại. một tay thợ săn trẻ tuổi, ít kinh nghiệm thường dành được những phần thưởng từ những khẩu súng nhựa từ những khu vui chơi. Rời bỏ cuội chơi ! vào ngày 20/10 vâng chính xác là ngày 20/10 anh đã gặp em một người phụ nữ hiếm khi ngạc nhiên khi nghe thấy những người đàn ông có thể dùng tiền hay trí thông minh của họ để nói những lời có thể cứu đỗi cho phụ nữ, bởi cô chẳng bao giờ thua kém họ về điểm này cả. em khác hẳn với những phụ nữ khác những người luôn muốn anh đưa đi những quán xá nôie tiếng, những shop đắt tiền với sự trang trí lạ mắt và sang trọng bởi những trước đèn khí hiếm hay gì gì đó mà ở đó ngay cả những vết sẹo nhỏ từ ngày nhỏ cũng như được phóng to. Họ còn muốn ở anh những gì nhỉ ? Sau một năm gặp Em Anh nhận ra rằng Tình yêu và tiền bạc như cùng một sợi dây được bện chặt với nhau. Một tay thợ săn hết đạn là lạc giữa rừng hoang! Em nghĩ sao nhỉ giờ gã lại chính là một con mồi để kẻ nào đó săn thì đúng hơn. Anh lang thang trong cái thành phố này đã nhiều đêm để đi tìm cảm xúc. Có lần anh đã đi bộ 21km để đến nhà em vào lúc 2h sáng, có lẽ em chưa bao giờ tim và điều đáng khâm phục đó đúng không? Khốn kiếp chính cái thằng Testoron đã xui khiến anh đi như vậy, nó khiến anh đi trong đêm tối không mệt mỏi! Ban testoron một loại hooc môn giới tính nó kích thích mạnh như ma túy! Vào đêm hôm đó trong sự xa cách nhung nhớ tình yêu lớn! Anh giống như một thằng nghiện dói thuốc mà tìm tới em. Với hy vọng được gặp em được nói chuyện với em, giống như bọn chúng muốn tìm cảm giác cực khoái sau khi chích hay hút. Tại đương vành đai tránh thành phố anh đã hôn em lần đầu tiên! Anh nhớ nụ hôn đó hơn cả lần đầu tiên mình mơ thấy mình là một người đàn ông thật sự. anh đã rất thích thú với sự kiện ấy, xong thời gian lại cho anh thấy nó tới luôn không đúng lúc. Ngày em sắp rời xa Anh, anh đã muốn nói với em những ý nghĩ của mình, nhưng lúc đó trong đầu anh toàn những ý nghĩ lộn xộn, mà anh không biết cắt chúng ra như thế nào để xếp chúng lại thành những dòng những hàng như thế này,bởi em là vô cùng quan trọng và anh cảm ơn em rất nhiều, và em giúp anh độc đáo hơn,và quan trọng là biết yêu nhiều hơn hay lạnh lùng đi hơn. Bây giờ mọi điều đã khác rồi,anh đã mang trên mình cái áo lạnh lùng mất rồi ! em có thể quay lại với anh, cũng có thể hôn anh, cái sự đó sẽ chẳng đi tới đâu nữa ngay cả việc em quẳng anh ra đường như em đã từng làm.đó là quyền của em, tấm áo lạnh lùng đó cũng khó cưởi như việc anh muốn cưởi áo của em ra vậy. Và mãi mãi sẽ là những bi kịch, anh muốn mình biến mất sau một bi kịch nào đó, nhưng thật khó có đủ can đảm em ak! Cũng như loài khủng long cũng chỉ biến mất sau một thời gian trái đất với thiên thạch gặp nhau, thực vật bị bóng tối giết chết kéo theo đó là một chuỗi thức ăn chấm rứt, cuối cùng thì chỉ còn lại loài chuột sống trong bóng tối, một bước mới cho vũ trụ, anh cũng muốn như vậy, anh sẽ là một nấc thang gẫy để em bước tới hạnh phúc, càn riêng anh sẽ mãi như những chú hà mã chỉ lên bờ mỗi khi ……… cái tiến hóa đã chấm dứt anh với em! Chúc em hạnh phúc !

Tinhnguyenhuu.90@gmail.com http://huutinh.tk