Anh yêu của em….. Khi em viết cho anh bức thư này là khi mà lòng em cảm thấy hạnh phúc nhất và tự hào nhất. Anh còn nhớ ngày anh mới làm quen em không, thật là buồn cười anh nhỉ, anh là một người lính vậy mà khi tiếp xúc với em thì anh lại làm em vô cùng bất ngờ bởi sự nhút nhát của mình.
Một nụ cười ánh mắt của anh khi lần đầu tiên được gặp mặt em sao mà ngây thơ đến khó tả, lúc đó em không biết là anh hài lòng hay thất vọng về hình thức của em nữa chỉ nhớ la anh đã cười và cười rất nhiều.
Thoáng một cái thời gian chúng ta yêu nhau đã được ba năm rồi anh nhỉ, ba năm yêu thương ba năm chan hòa niềm vui hạnh phúc và cả nước mắt và máu nữa. Anh biết không người ta cứ nói ” Đừng nên yêu lính, khổ và thiệt thòi lắm” Nhưng phải nói rằng họ nói cũng đúng anh nhỉ, nhưng không sao vì khi nhận lời yêu anh thì em đã hiểu rằng em sẽ yêu như thế nào và phải đối mặt với điều gì khi là người yêu là vợ một người lính, một người quân nhân Việt Nam. Em rất ,rất tự hào về màu áo anh khoác trên mình màu áo ấy làm em thêm yêu đất nước thêm yêu anh và thêm yêu chính cuộc đời mình hơn!
Anh à, qua nhiều hình thức em ngấm nhuần được sự hi sinh vất vả của những người vợ thời chiến nhưng thời bình khi không còn tiếng súng thì những người vợ vẫn cứ phải hi sinh, anh đã luôn ôm em vào lòng và thì thầm vào tai em rằng ” Hãy hiểu cho anh, anh yêu em nhiều lắm” vì điều đó mà em yêu anh nhiều hơn, nhiều hơn, ba năm yêu nhau, 3 mùa Lễ tình nhân, ba mùa mùng 8 tháng 3, ba lần sinh nhật nhật em…..rất nhiều anh đều không có mặt và không ở bên em, lần thì anh phải đi tập trận, lần thì anh phải đi rừng, lần thì anh phải đi tập huấn và nhiều vô vàn lý do khác, anh thất hen, thất hứa. Mỗi lần như thế em lại khóc và anh gọi điện an ủi em cho em đỡ buồn, chúng mình ba năm yêu thương với những cuộc gọi gấp gáp, tin nhắn viết vội, và những lần tranh thủ ngắn ngủi, anh còn nhớ một lần anh về thăm em, đi suốt một chặng đường dài gần 5 tiếng đồng hồ, vừa về tới nơi chưa được một tiếng đơn vị có việc gấp nên anh phải đi ngay không? Lần đó em đã khóc suốt cả một buổi tối. Với em anh luôn là sự ấm áp nhất, tình yêu của anh giúp em vượt qua mọi khó khăn của cuộc sống dễ dàng hơn. Em đã mất đi bố khi mới 3 tuổi em luôn tự ti với bạn bè và sống khá khép kín cùng với đó là một tuổi thơ khó khăn, vất vả và khi biết yêu anh cuộc sống của em đã hoàn toàn thay đổi, nó không vô vị buồn tẻ nữa, dù khi em bị ốm hay lên cơn đau dạ dày dữ dội chỉ có một mình nhưng chỉ cần nghĩ đến anh , nghe tiếng anh qua điện thoại ” Em ơi em cố lên cuối tuần anh về với em” là em hết đau, hết buồn và vui vẻ trở lại, Ai cúng nói chúng mình đừng yêu nhau nhà em , nhà anh, Đơn vị anh là một hình tam giác, ba nơi ở bao góc xa xôi, nhớ lại những lúc vì em say xe ô tô nên phải đi xe máy về nhà anh, ngồi xe cả một quãng đường dài có lúc trời mưa tầm tã, có lúc trời nắng gay gắt và có lúc lại lạnh đến cắt da cắt thịt vậy mà chúng mình vẫn cười nói, vui vẻ và hạnh phúc tung tăng bước bên nhau, anh hay nói với em” Dù khổ dù xa em cũng không được dời bỏ anh..” Em sao có thể dời xa anh chứ, anh ngốc thật, anh là tình yêu của em là lý tưởng của em mà,hixxx em yêu anh lắm, không chỉ vậy mà em còn luôn cảm ơn anh vì đã yêu em, luôn nói yêu em dù cho những lúc em luôn cố gắng để dời xa anh vì cuộc sống quá khó khăn, và bậy giò thì chúng mình không bao giờ xa nhau đâu
Anh ơi, chúng mình sắp đám cưới, em thấy vui lắm nhưng lại sợ, chắc anh sẽ hỏi tại sao em sợ, đơn vị anh có người lấy vợ mà vẫn vắng mặt liệu anh có như thế kho, vậy thì buồn lắm, quê anh lại xa quê em nếu ngồi ô tô co dâu cả một chặng đường dài mà không có anh chắc em không chịu nổi rồi em lại tủi thân, em lại khóc, mà đúng là em cũng hay khóc thật đấy, anh nói em trẻ con cũng đúng thôi, hay khóc vô cớ hay giận dỗi anh vô cớ, tất cả là vì em yêu anh nhiều quá. Trước kia khi chưa yêu anh em rất ít xem các chương trình phóng sự nói về Lực lượng vũ trang, vậy mà khi yêu anh em lại rất thích chương trình đó, về những người lính quần đảo Trường sa, Hoàng sa, về các nhà giàn, chỉ có điều lần nào xem em cũng khóc. Xắp cuối tuần rồi, không biết cuối tuần này anh có về thăm em được không nữa. Em hiểu rằng chúng mình dù xa nhau nhưng vẫn luôn hướng về nhau.!!!! Anh luôn là một người quân nhân tuyệt vời nhất, sáng rực nhất với em. Em yêu anh lắm, Bống của anh…….
By pttrang1988@gmail.com