Gửi em thân yêu của anh

Em à ! giờ này cũng là 3h36 phút rồi, em đang ngủ say, còn anh thì buồn chẳng thể nào ngủ đc. Em! Thời gian gần đây anh nhận thấy anh chưa tốt, chưa toàn diện và được như em mong muốn, anh biết anh sai nhiều điều. Anh đã thực sự nhận ra điều đó và anh đang sửa chữa, chuộc lại những sai lầm của mình. Tính anh hơi nóng, hơi khó và kỹ tính nhưng cũng chỉ vì lo cho tương lai, vun đắp, xây dựng cho hạnh phúc của hai vợ chồng mình. Cũng chỉ bởi anh trân trọng, và muốn gìn giữ tình cảm của vợ chồng mình không bị sứt mẻ hay có ai đó làm tổn thương.
Em ơi! Anh thực sự là không biết phải làm sao và làm như thế nào nữa đây để em được vui, được hạnh phúc khi bên anh, nhiều đêm nằm tủi thân anh khóc, em không hề hay biết điều đó, rồi có những lúc anh buồn chẳng nói gì vì anh có cảm nhận ngày em càng xa lánh anh và không gần gũi, thân thiện với anh như ngày trước nữa, cũng có thể anh mải làm mà quên lo lắng tới em hay anh vẫn chưa được tốt hả em? Anh yêu em, thật lòng anh rất yêu em và thương em, trong lòng anh không có chỗ cho những người con gái khác, anh chẳng hề suy nghĩ hay làm điều gì đó hổ thẹn hay có lỗi với em cả, anh luôn cố gắng gần gũi, an ủi, chăm sóc và động viên em nhưng cũng có thể là do anh không biết cách?
Mình chỉ có hai đứa, hai vợ chồng mình thôi, em lạnh nhạt với anh anh biết phải làm gì? Tủi thân lắm em à, nhiều đêm chỉ mong sao em quay sang ôm và hôn anh lấy một cái nhè nhẹ trên môi, hay một cái nắm tay cũng khiến lòng anh ấm lại. Anh không muốn em làm chỗ này chỗ kia cũng chỉ tại anh sợ xa em, rồi sợ em không đủ sức để làm những công việc bên ngoài. Uh! Ngành học của em là Marketing, ngành này đòi hỏi phải năng động, nhanh nhẹn, rồi có đầu óc, tư duy nhiều, em có điều đó. Anh chưa một lần phủ nhận khả năng của em cả, nhưng anh cũng không muốn vợ vất vả nên anh mới kêu em ở nhà, rồi khi buồn, em đi coi công trình cho anh, chỉ cần được bên em, bên con, chỉ cần gia đình mình hạnh phúc, như thế là mãn nguyện với anh lắm rồi. Anh là đàn ông, anh cũng như bao người đàn ông khác, cũng muốn tự mình làm được tiền, kiếm tiền trang chải cuộc sống, nợ nần, rồi tiết kiệm. Anh cũng muốn làm cái gì đó của riêng anh, cũng muốn có tiền mua đất, xây nhà để bố mẹ, em, và con có một tổ ấm thật đẹp. Ước mơ của anh chỉ giản đơn như thế, chỉ một mái ấm và một hạnh phúc trọn vẹn cho em, cho con và cho gia đình.
Em xã! Em thích anh gọi em như thế bởi gọi “bà xã” nghe già quá. Tình anh trao em trọn vẹn từng câu nói, từng dấu chấm, dấu phẩy và từng dòng tin nhắn qua điện thoại mỗi khi xa em. Còn nhớ, hôm bữa anh đi uống café với mấy đứa thợ. Trời mưa, em ở nhà một mình, anh lo em sợ trời mưa, anh phóng xe vùn vụt về nhà mà chẳng ngại ướt, ngại lạnh. Rồi, em nhớ không? Đầu năm rồi, mình buồn về chuyện gia đình, công việc của anh thất bại, hai đứa ăn cơm không mấy tuần, rồi có lúc đói đến muốn xỉu, mình vượt qua được và giờ mình lại làm chủ. Cũng có thể do ngày xưa nhà anh nghèo nên chẳng có tiền cho anh ăn học bằng chúng bằng bạn, chỉ hết 12 rồi đậu đại học cũng tỏ vẻ như không rồi bước vào đời anh bôn ba khắp trốn đi tìm cái “tôi” của đời anh. Bao năm năn lộn, sóng gió, rồi vấp ngã nên mới có anh của ngày hôm nay. Những cái giá anh phải trả ngày xưa, những bài học sau những lần vấp ngã khiến anh sống hơi co mình và không tin ai. Em nói anh sống cô lập. Ừ! Anh cũng biết điều đó, nhưng chính em, người luôn kề vai sát cánh bên anh trên khắp nẻo đường, em cũng thấy điều đó, xã hội đầy cạm bẫy, vì đồng tiền người ta có thể chà đạp và làm tất cả để có nó. Anh sinh năm 1985, năm nay anh mới 25 tuổi, cái tuổi chưa phải là già và cũng chẳng phải còn trẻ nữa, anh xác định con đường anh đi từ lúc 17 tuổi, khi đó nhà nghèo, anh vừa học, vừa làm rồi học đủ thứ, đến nay anh cũng làm đủ nghề, may sao anh quay lại học hết cấp 3 anh cũng mừng là mình không phải mù chữ. Để thành công con người ta phải đánh đổi mồ hôi, nước mắt và thậm chí đổ cả máu, mỗi người một phương, một hướng và một lối đi, để anh chín chắn hơn, trưởng thành hơn và thành đạt anh nghĩ cũng phải một thời gian dài nữa. Anh nể và tôn trọng, khâm phục bố, người sinh ra em, chính bố là tấm gương cho anh dọi vào đó và nhìn lại mình. Em giống mẹ em, người phụ nữ cần cù, chịu khó, tiết kiệm, và mẹ anh cũng vậy, chính hai mẹ là người cho anh học cách tiết kiệm. Anh biết là anh vẫn còn hoang phí, một ngày ở nhà thì thôi còn anh ra ngoài là anh có thể làm ra từ 500.000 đến 2.000.000 thật nhưng anh vẫn chưa biết cách tiết kiệm, gìn giữ, nhưng anh mong vợ, người mà anh yêu thương suốt đời chỉ anh cách tiết kiệm nhé, đừng giận anh điều này được không em? Vợ có đức tính gì tốt, thấy anh không đúng thì góp ý để anh sửa chữa, anh cũng vậy, như vậy vợ chồng mới hạnh phúc bên nhau được chứ.
Anh biết, anh biết là em cảm thấy có lỗi với bố mẹ, và chính anh cũng vậy, chúng mình làm gia đình buồn thì anh mong vợ sẽ cùng anh cố gắng vươn lên để sau này mình còn đền đáp và chuộc lỗi với bố mẹ chứ phải không em? Hơn chục ngày rồi, anh bị cảm vẫn chưa hết, đêm nay anh lại mất ngủ nữa, anh buồn và mệt mỏi quá, cứ như thế này, nếu anh cứ có cảm giác em bỏ anh một mình lê bước trên con đường đời dài bất tận, lạnh nhạt, chẳng có hơi ấm của em thì chẳng thể nào anh sống cho nổi. Anh không sống được đâu khi cuộc đời này anh thiếu vắng em, con và gia đình chúng mình, không thể em à.
Cuộc đời anh đau khổ, tủi nhục, cay đắng nhiều rồi, anh muốn khẳng định chính mình, làm lại chính mình và muốn gia đình mình hạnh phúc, ấm êm. Xin em hãy ủng hộ anh, ủng hộ người chồng của em em nhé. Anh chỉ sợ, sợ cảm giác cô đơn, lạnh lẽo, sợ đường về vắng bóng em, sợ mỗi khi đặt chân về phòng chẳng có em bên cạnh, sợ những bữa cơm một mình anh ngoài quán, anh sợ lắm, sợ lắm rồi em àh, nghĩ lại lúc trước anh ăn cơm dòng dã ngoài quán mà giờ đây lòng anh thấy tủi thân, dơm dớm nước mắt. Anh cứ nghĩ, nếu ngày nào đó mà chẳng còn em nữa, em bỏ anh lạc lõng giữa đường đời, anh đã khổ đau trong hạnh phúc một lần, và nếu…như mất em nữa, anh sợ hãi và không đủ tự tin để đến, y
êu một ai nữa. Anh cũng sẽ chấp nhận, và từ bỏ nơi đây, từ bỏ gia đình, tất cả đến nơi nào đó xa lạ chẳng ai biết anh là ai, sống một mình khép kín coi như chuộc lại những gì anh không và chưa tốt với em.
Ngàn lần xin em đừng làm anh lạnh lẽo, cô quạnh nữa. Anh yêu em! Yêu và hôn Em xã của anh nhiều.

GiaPhatVn
ForumVnthutinh