Bốn năm… thời gian có dài không cậu? Bốn năm mình đi tìm một lý cho ngày cậu xa mình. Bốn năm… mình mệt mỏi, chán chường, cố quên, vùi nhớ trong cuộc tình mới.
Bốn năm mình chờ đợi, hi vọng về mối tình đầu… Bốn năm… mình tin cậu xa mình vì một lý do nào đó chứ không phải vì cậu hết yêu mình… Bốn năm… mình vẫn tin ngày cậu trở về bên mình.
Bốn năm… kể từ ngày cậu đi và bây giờ, cậu trở về, cậu vẫn không liên lạc với mình. Mình vẫn không tin khi cậu nói cậu không còn yêu mình nữa, cậu chỉ coi mình là bạn thôi. Mình không tin cho đến ngày cậu trở về, im lặng. Mình thật sự không còn ý nghĩa trong trái tim cậu…
Ngày ấy, cậu và mình yêu nhau. Tình yêu thơ ngây của tuổi học trò. Một tháng sau ngày cậu chính thức nhận lời tỏ tình của mình, sau bao tháng ngày hai đứa vùi đầu vào học tập, dồn nén cảm xúc, cậu ra đi không cho mình một lý do để mình có thể tin đó là sự thật.
Hai năm sau, trong lần gặp vô tình và vội vã, cậu nói cậu không còn yêu mình nữa khi biết trái tim mình vẫn im đậm bóng hình cậu. Cậu nói mình hãy quên cậu đi, hãy chân thành với người mới. Rồi cậu lại đi. Mình cũng không thể lừa dối người ấy và mình thêm được nữa. Mình chia tay. Mình nhớ cậu đến cồn cào, da diết. Mình yêu cậu thật nhiều! Mình để mặc cho những cảm xúc giằng xé mình. Đau đớn!… Mình lại hi vọng và chờ đợi khi biết có thể cậu sẽ trở về. Nhưng…
Ngày cậu về, mình hiểu rằng mình không thể quên được cậu và cậu mãi mãi không thuộc về mình.
Bốn năm rồi cậu à! Mình đã tin cậu không còn yêu mình. Mình cũng biết giờ cậu đã có một cuộc sống mới, bình yên, hạnh phúc hơn sau bao sóng gió của bốn năm cậu che giấu và lặng lẽ rời xa mình.
Thật đau khổ khi yêu mà không được yêu lại, càng đau khổ hơn khi được yêu rồi phải xa, có phải tột cùng không khi không thể quên một bóng hình đã thuộc về quá khứ!
Cậu à, mình xin lỗi vì không thể quên cậu như đã hứa với cậu, không thể coi cậu như một người bạn bình thường của mình vì mình yêu cậu, tình yêu đầu đời cũng là tình cuối của mình!
Hãy bình yên trên con đường cậu đi. Mong cậu hạnh phúc!
Nhóc
tuoitre.com.vn