“Em đã đọc được ở đâu đó một câu rất hay rằng:“Người ta nếu dùng cả cuộc đời để yêu một người sâu đậm thì chắc phải dùng gấp đôi thời gian đó để quên đi điều ấy”. Vậy thì em sẽ phải mất bao nhiêu thời gian để quên anh khi hình bóng anh đã in đậm trong trái tim em?”
Anh yêu
Cho phép em được gửi đến anh những lời yêu thương sau cuối để rồi em sẽ trả anh về nơi hạnh phúc, một nơi mà không có sự tồn tại của em. Hãy đọc lá thư này của em vào lúc không có người anh nhé, chỉ một mình anh trong phòng thôi, gạt bỏ hết tất cả mọi chuyện, chìm đắm trong suy tư về em lần cuối để rồi từ ngày mai em… sẽ không bao giờ còn làm phiền anh nữa.
Ngồi viết cho anh những dòng chữ này em đang thật buồn… Em biết mình quá yếu đuối trong chuyện tình cảm. Em đã phải cố gắng lắm để không khóc, và có lẽ nước mắt đã chảy ngược vào trong rồi anh ạ. Những ngày tháng vui vẻ, hạnh phúc có anh, những giây phút ngắn ngủi bên anh đã qua rồi, giờ đây em đang phải đối diện với nỗi buồn, nỗi đau khi cảm giác dần xa anh đang hiện hữu trong em…
Em đã yêu anh, điều đó là sự thật. Cho dù chúng ta có phải xa nhau thì suốt cuộc đời này sẽ không bao giờ em quên được anh. Em có đủ đời thực để cảm nhận tình yêu em dành cho anh là có thật và cũng đủ lãng mạn để tôn thờ tình yêu đó suốt đời anh có biết không? 15 năm đã trôi qua, có biết bao biến đổi trong cuộc sống nhưng trong em hình bóng anh vẫn nguyên vẹn như xưa. Em không yêu M của bây giờ mà yêu M của 15 năm về trước. Anh là người duy nhất biết được ý nghĩa của nick name “hm…”, là anh đó anh biết không? Có thể anh không tin nhưng điều đó là sự thật. Anh là quá khứ êm đềm, là tuổi thơ ngọt ngào, tinh khiết, là người đàn ông đầu tiên trong đời mang đến cho em những rung cảm khác lạ…
Ngày ấy chưa thể gọi là yêu nhưng quả thật đứng trước anh em đã không còn là chính mình nữa. Em biết rằng trong suốt phần đời còn lại của mình em sẽ giữ mãi những kỷ niệm, những tình cảm đó như 15 năm nay em vẫn gìn giữ và giấu kín trong tim.
Em biết là đã có chuyện gì đó xảy ra giữa hai chúng mình rồi nhưng tại sao anh lại không nói hả anh? Em cần một lời nói chân thành, một lý do xác thực để em không phải sống trong nỗi nghi ngờ luôn ám ảnh em… Ừ thì mình chia tay, ừ thì từ nay mình sẽ không liên lạc với nhau nữa! Thà rằng cứ nói với nhau một câu đi có phải nhẹ nhàng hơn không? Không phải oán trách, không giận hờn, không thương nhớ… Đằng này, anh đã quá khéo léo để rời xa em mà không cần một lời giải thích hay một câu nói chia tay. Có nhất thiết phải làm đau lòng nhau vậy không anh? Em vẫn nói là dù có chuyện gì thì cũng nên nói với nhau một lời mà. Tại sao lại không nói gì hả M?
Đôi khi em lại ước giá như chúng mình đừng gặp lại nhau sau bấy nhiêu năm trời xa cách, giá như anh đừng gọi điện, đừng nhắn tin, đừng online, đừng nói với em những lời yêu thương… thì có lẽ giữa chúng ta vẫn chỉ là một tình bạn đơn thuần như một trong 25 thành viên còn lại của lớp 12A năm nào thôi anh nhỉ!
Em còn nhớ hôm đi họp lớp về anh đã nói với em rằng hãy gói ghém tất cả lại và đừng nhớ gì nữa… Anh ơi, quên hay nhớ chỉ là việc của trí óc, còn tình yêu là của con tim mà. Và quên hay nhớ chỉ là trong một giây, một phút hay một giờ… còn yêu thương là cả một chuỗi ngày dài không thể đong đếm được. Và em đã khóc, khóc thật nhiều trong cái đêm 23/6 anh còn nhớ không? Em không thể làm theo những gì anh nói được. Trí óc của em ghi nhận những lời anh nói nhưng con tim em lại mách bảo rằng em không thể nào nghe theo và làm theo những gì anh bảo. Ba tháng trời có anh, anh đã dạy em nhiều thứ, đã chỉ bảo cho em nhiều điều nhưng sao anh không dạy em cách làm thế nào để quên anh?
Em đã đọc được ở đâu đó một câu rất hay rằng:“Người ta nếu dùng cả cuộc đời để yêu một người sâu đậm thì chắc phải dùng gấp đôi thời gian đó để quên đi điều ấy”. Vậy thì em sẽ phải mất bao nhiêu thời gian để quên anh khi hình bóng anh đã in đậm trong trái tim em?
Chia tay nhau rồi em sẽ nhớ lắm tiếng rung của điện thoại vào 7h sáng mỗi ngày; Chia tay rồi sẽ chẳng ai nhắn tin chúc em bữa trưa ngon miệng và hỏi em có ngủ được hay không? Chia tay rồi … 76, … 93 sẽ chẳng còn là AB, AC nữa mà sẽ trở về Minh 1, Minh 2 như tên của bao người khác. Chia tay rồi em sẽ chẳng còn phải thao thức vì ai, chẳng phải lo lắng nhìn trước ngó sau mỗi khi có ai đó ra Hà Nội công tác. Chia tay rồi massage sẽ chẳng mang đến cho em những tin nhắn ngọt ngào có đuôi “e ah” rất đặc trưng của anh. Chia tay rồi nhạc chờ “Nhớ của Mỹ Tâm” không còn là bài hát em dành tặng riêng anh. Chia tay rồi em sẽ chẳng còn được nhắn tin nhắc người ta giữ gìn sức khoẻ, ăn uống điều độ và hút ít thuốc như một người đặc biệt, chẳng còn được xót xa mỗi khi người ta đi công tác về mệt mỏi; Chia tay rồi em sẽ chẳng còn được anh nhắn tin nói với em rằng sẽ luôn bên em mọi lúc, mọi nơi… Chia tay rồi tất cả sẽ chìm vào quên lãng… Nhớ… nhớ lắm người ơi!
Anh có nhớ em không hả anh? Em biết anh là người đàn ông giàu tình cảm. Vậy thì nếu có nhớ em anh sẽ làm gì? Em đã cố tìm quên anh trong công việc, trong sự bận rộn của những lúc ở nhà với gia đình… nhưng còn những lúc như bây giờ em khô
ng biết phải làm sao để xua đuổi hình bóng anh ra khỏi trái tim em. Giờ em đang ngồi đây một mình, gặm nhấm nỗi buồn và trải lòng mình cho tình yêu vỡ tan theo từng con chữ…
ng biết phải làm sao để xua đuổi hình bóng anh ra khỏi trái tim em. Giờ em đang ngồi đây một mình, gặm nhấm nỗi buồn và trải lòng mình cho tình yêu vỡ tan theo từng con chữ…
Đôi khi em cũng không hiểu nồi mình nữa, đã gần 10 năm nay cuộc sống của em đang bình yên, hạnh phúc vậy mà sự xuất hiện của anh đã làm con tim em lỗi nhịp. Nhưng thôi, từ nay trái tim em sẽ khép lại, hãy ra khỏi cuộc đời em và trả em lại với những ngày tháng không anh anh nhé!
Anh ơi!
Hãy cho em được gọi hai tiếng ngọt ngào này lần cuối cùng. Hãy cho em được gọi tên anh trong hơi thở và con tim loạn nhịp của mình lần cuối. Vậy là anh đã đọc xong lá thư này rồi phải không? Em sẽ hạnh phúc nếu như nó còn đọng lại trong anh một chút buồn, còn nếu như anh chỉ cười nhẹ và delete luôn “For my love” này thì em sẽ buồn lắm. Ba tháng trời cho một tình bạn tái sinh và một tình yêu lụi tàn, ngắn ngủi quá phải không anh? Nhưng thôi, dù sao thì em cũng xin cảm ơn tất cả những gì anh đã dành cho em, cả niềm vui lẫn nỗi buồn, cả hạnh phúc và buồn đau… Cảm ơn anh đã giúp em dừng lại đúng lúc khi còn chưa quá muộn… Và từ nay em sẽ lặng lẽ đứng bên lề cuộc đời anh, nguyện cầu cho anh luôn gặt hái được những thành công trên con đường mình đã chọn và mãi mãi hạnh phúc với cuộc hôn nhân của mình anh nhé.
Cao_ba_vuong (thành viên diễn đàn)