Noel năm nào…


Thế là cái tiết heo may đang kéo về, mùa đông cũng đang về, cái tiết trời mùa đông lạnh lẽo cho người ta cảm giác buồn bã cô đơn vô kể…

Thuở mới lớn, tôi cũng như bao thiếu nữ khác mơ về một buổi tối ấm áp, có đèn có nến, có đôi tình nhân lang thang trên con phố mùa đông, có đâu đó một bài thánh ca… Thế rồi thời gian trôi đi, tôi đã dần quên cái ước mơ nhỏ nhoi ấy. Thay vào đấy tôi chỉ muốn ở đâu đó một góc tối của riêng mình thắp một ngọn nến nhỏ nhoi, lung linh, nhấp một ly rượu cay nồng khép lại những ồn ào náo nhiệt chìm trong dòng suy tư và một giấc ngủ sâu.

Nhưng mùa đông kia, anh đã đến bên tôi. Song khác với sự nô nức trong tôi về một đêm Noel đầu tiên tôi có ai đó bên cạnh là sự hững hờ còn lạnh hơn cả mùa đông, vì những thời khắc khác anh phải dành chia sẻ thời gian với một người khác… ngoài tôi… Và tôi… lại một mình đi giữa mùa đông.

Nhưng tôi đâu hay biết điều đó… mãi đến cuối mùa đông. Tôi nghe những giọt nước mắt đọng lại thành băng tuyết vỡ òa trên đôi tay… đã giá lạnh từ lâu. Sau tất cả những giận hờn, buồn tủi, những lời cay đắng nghiệt ngã bật trên đôi môi ngoan. Trái tim tôi từ đấy cũng đã chết lặng một ngày đông…

Dù cho tôi có chấp nhận anh quay trở về, dù cho người thứ ba đã ra đi, dù cho anh có ăn năn thì lòng tôi cũng đã băng giá, chấp nhận vì tôi không muốn nghe những lời van xin, vì cái tôi le lói, vì “thế gian nghìn đàn ông giống nhau, trọn đời anh cũng như đàn ông khác”, vì “đâu đâu cũng là sương mù”, cập một bến bờ khác để nhận lấy những rủi ro khác, tôi không đành…

Rồi mùa đông này ta trói buộc đời nhau bằng mức án chung thân, tôi không nghe thấy nụ cười giữa mùa đông, tôi chỉ nghe nước mắt mình chảy ngược vào tim trong giáo đường một sớm mùa đông, câu thề thủy chung giữa một sớm mùa đông sao tôi bỗng nghe mong manh như sợi tơ. Chiếc khăn voan mỏng manh không ấm nổi đôi vai run dù có cánh tay ôm…

Mùa đông năm nay đã về, và tôi… không còn trông đợi một điều gì… Không nến không hoa, không niềm vui, không nỗi buồn. Tôi đã biết chai lì trước những xúc cảm của cuộc đời, nhưng có lẽ sau này tôi sẽ dành cho con tất cả những tình yêu mà tôi chưa bao giờ có được, tôi sẽ dành cho con những mùa đông ấm áp không lẻ loi một mình, không một chiếc áo ấm, không một vòng tay trong đời…

N.T.H.H
Theo tuoitre.com.vn
www.vnthutinh.com