Cuộc sống không còn anh

Anh thương yêu!

Em cứ nghĩ sẽ k bao giờ em tâm sự cùng anh nữa,nhưng nay em sao khó chịu người quá.em cảm thấy mệt mỏi và rất chán nản,bộn bề lo toan cuộc sống k đơn giản như em tưởng,mỗi sáng thức dậy k còn anh ở bên,mỗi tối đi học về k được gặp anh,rồi rất nhiều thứ,em cảm tưởng cuộc sống này k còn ý nghĩa gì với em,áp lực từ mọi chuyện khiến em k muốn tồn tại .

Đã rất lâu rồi chúng ta k còn gặp nhau k liên lạc với nhau,tự dưng nay sao em lại ấn số của anh.những con số thân thương đã từng gắn bó với em.những lời hỏi thăm xã giao,nhạt nhẽo,vô nghĩa.Em k thể quên anh được ,đó là những gì em khảng định trong giây phút này.Từng giây ,từng phút em có thể bắt gặp hình ảnh anh trong suy nghĩ của em.Nghĩ để làm gì anh,nhớ nhung ôm ấp làm gì anh?có lẽ em tự nguỵ biện cho trái tim yêu của em.1 người k còn yêu em nữa ,đối xử với em như vậy mà em vẫn ấp ủ tình yêu của mình,thật lạ.ngay cả bản thân em em còn k giải thích nổi nữa .có lẽ đó cũng là số phận của em.nhưng sao em lại như thế này,k thể gạt hình ảnh anh ra khoi tâm trí mình.cứ mơ màng đi tìm kiêm những gì k cón tồn tại của tình yêu đôi ta,nhưng anh ah,hình như em vẫn thấy 1 thứ vẫn còn và có lẽ sẽ còn mãi,đó là gì anh biết k?là tình đơn phương em giành cho anh. không biết đến bao giờ anh mới biết được sự quý báu của tình yêu chân thành,và đến bao giờ anh mới biết được tình yêu em giành cho anh.có lẽ điều đó sẽ chỉ là hư vô ,mãi mãi k bao giờ anh biết được.Đối với anh cuộc sống giờ có lẽ rất nhẹ nhàng và thanh thản,còn em thì sao,anh có nghĩ tới em dù chỉ là 1 giây trong 1 ngày.Em rất đau khổ khi nghĩ về anh,cuộc sống nơi này thật buồn tẻ,em chỉ có anh là người thân duy nhất của em tại nơi này ngoài bạn bè em ra,vậy mà anh cũng bỏ rơi em,mà k hề đau khổ hay vương vấn gì.em cũng là con người ,cũng có trái tim.em có chịu nổi cú sốc này k anh.Nhiều lúc nhìn bạn bè nhìn chúng nó được hạnh phúc bên người yêu dấu em thấy mà chạnh lòng mà tủi thân cho số phận mình.

Em sẽ yếu đuối đến bao giờ nữa anh.và sẽ phải cố gắng như thế nào đây.rất khó anh a.em rât nhớ anh,nhớ vòng tay thân thương của anh,nhớ tât cả những gì 2 ta đã từng có.những giọt nước mắt này đến bao giờ mới k còn rơi nữa…………
Lehoa Suu tầm
Theo blog.tamtay.vn