Hà Nội buồn

Hà Nội buồn có phải không anh?
Mà heo may cứ trải dài qua phố
Đuổi nắng ấm trốn sau bóng đèn nhỏ
Giật mình em ngỡ gặp cái nhíu mày.

Hà Nội buồn, anh ơi anh có hay
Dù biết ta yêu nhau chân thành lắm
Nhưng lá bàng trút đỏ cả phố vắng
Hà Nội buồn, em lạnh áo mỏng manh.

Hà Nội buồn, đã hết giận chưa anh?
Để cơn mưa đầu đông không biết khóc
Hà Nội buồn, lệ vương nhòa trên tóc
Em đầu trần cầu nguyện ngày nắng lên.

Hà Nội ơi, hết buồn, hồng má em
Hay chỉ cần quanh em một hơi ấm
Hà Nội buồn, đôi môi em hết thắm
Anh giận hoài, Hà Nội buồn với em…