Nhành Lục Bình của đời em!


Dòng sông quê hương – dòng sông đợi chờ
Lòng buồn da diết em đến với dòng sông
Trời màn đêm không trăng, không sao
Ánh đèn le lói, bên kia bờ lúc mờ lúc tỏ
Hình bóng giặng tre in lên bờ mặt nước
Một mình ta với nỗi buồn cô đơn

Người nơi đâu khi ta ở nơi này
Lời thề ước ta thả vào dòng sông
Múc nước sông ta hắt lên bầu trời
Trời không nhận trời thả vào mây
Mây lơ lửng mây lại đưa vào gió
Gío nghĩ gì? gió lại tạt vào ta?

Cái man mát, hiu hiu khi gió thổi
Làm ta say gió? hay say tình?
Ta muốn giải lời thề để người đi!
Đi đến với bầu trời người hạnh phúc
Sao Sông, Trời, Mây, Gío lại không làm điều đó?
Lại đẩy nó trở về với ta!
Hay chính ta không muốn giải lời thề?
Vì lòng ta vương vấn một bóng hình!

Người như ánh trăng in bóng xuống lòng sông
Chỉ nhìn được, nói được nhưng không chạm vào được
Chẳng lẽ khi Trăng, Sông hợp một
Ta và người mới đến được với nhau

Nhưng người ơi! đã có dấu chân trên mặt trăng
Nhân loại làm được, ta cũng sẽ làm được
Ta sẽ mang cả dòng sông đến với nơi đó
Chứ không chỉ nhìn hoài cái bóng đó thôi!

Giọt lệ ta rơi, rơi lúc nào không hay
Hoà tan cùng mênh mông một dòng nước
Tiếng nức nở cả vạn vật đều nghe
Gío lùa nhẹ như lau giọt lệ buồn
Tiếng xào xạc như dỗ trẻ con thơ
Đừng khóc nữa, người ấy sẽ về!

Người nói người không làm ánh trăng
Vì ánh trăng khi mờ, khi tỏ
Vì ánh trăng khi khuyết, khi đầy
Người nói người làm nhành Lục Bình
Vì Lục Bình sẽ trôi mãi trên sông

Nhưng Lục Bình sẽ ra biển lúc nào?
Hay ở lại sống mãi với dòng sông?
Ta sẽ giữ, giữ mãi nhành cây đó
Không buông tay dù có thế nào
Nhưng sẽ thả nếu nhành Lục Bình đó
Có hạnh phúc bên biển cả bao la

Mối tình chúng mình không phẳng lặng, êm đềm
Như dòng sông đang đứng trước mắt ta
Nếu dù có gió to, sóng lớn
Như Đại Dương cuồn cuộn dâng trào
Ta vẫn tin mình mãi thuộc về nhau!

Dù người không ôm ta lúc gió thổi ào ào
Dù người không nắm chặt lấy bàn tay đang cóng
Dù người không gạt mái tóc khi gió thổi xoã bay
Dù người không trao ta cái thì thầm bên tai
“Anh mãi yêu em, bên em trọn đời”
Nhưng ta vẫn cảm nụ hôn ngọt ngào
Người trao tặng ta khi nói lời yêu
Ta vẫn nhớ, mãi hướng về nơi đó
Chờ một ngày Trăng, Sông hoà làm một!

Nhành Lục Bình của đời em _MyLife

” Gửi tặng người em yêu! Những vần thơ tuy cục cằn, khô cứng nhưng đó là suy nghĩ và tình yêu của em dành cho anh. Em chỉ biết ngàn lần nói: EM YÊU ANH! YÊU ANH NHIỀU LẮM! “