Kiếp sau em chờ anh ở đâu?


Đây là entry nhím viết cho 1 người … đã không còn tồn tại trên đời nữa … nhưng nhím muốn viết nhân 300 ngày cô ấy rời khỏi cuộc đời này … nhím và cô ấy quen nhau trong 1 buổi từ thiện … iu nhau … nhưng gia đình của cô ấy cấm cản … lí do rất đơn giản vì gia đình cô ấy rất giàu có … nhím không môn đăng hộ đối …nhưng sau đó …. vì một căn bệnh …ung thư não … cô ấy đả bỏ lại tất cả … gia đình … bạn bè .. và cả nhím nữa …. để đi đến 1 nơi rất xa ….rất xa …

p/s : câu nói Kiếp Sau Em chờ anh ở đâu … ở trong 1 bài viết trên báo nào đó … nhím đọc được…. thấy rất giống với tâm trạng mình nên mượn … nếu có gì mọi người bỏ qua cho nhím nha ….

Ngày … Tháng … Năm …

Vậy là gần được 300 ngày em rời xa khỏi thế giới này rồi em nhỉ … ?? em bỏ lại mình tôi … nhiều lúc tôi đả cố quên em đi …nhưng mỗi khi bóng đêm về chỉ còn mỗi mình tôi trong góc phòng trọ tôi lại nhớ đến em … tôi biết em đả xa tôi … mãi mãi …nhưng … tôi không hiểu tại sao mình lại chẳng thể nào quên được em …có lẽ tôi lúc nào cũng yêu em …

Có lẽ những dòng chữ này bây giờ đả trỡ nên quá vô nghĩa khi chẳng bao giờ em đọc được ….nhưng tôi vẫn muốn viết .. vì tôi muốn tất cả mọi người đều biết em … tôi không muốn em … trôi vào quên lãng …

Em à … tôi biết tôi nói như vậy không phải …. em biết không đả có lúc tôi rất ghét bố mẹ em .. chỉ vì họ mà chúng ta không thể đến với nhau .. chỉ vì họ không quan tâm mà em phải nhận 1 kết cục bùn như vây …. nhưng lúc này chỉ còn mỗi tôi … tôi mới nghĩ lại rằng tất cả đều tại tôi … tôi hiểu … tôi không xứng với em … 1 người vừa giỏi giang … vừa xinh như em … thì sao mà tôi xứng được chứ ?? … em biết không đả có lúc tôi nghĩ em bị khùng đấy ^^!

… có lẽ ba mẹ em đả đúng khi không cho em đến với tôi … tôi sai phải không em ???

Em … có lẽ giờ này em đang lạnh và cô đơn lắm phải không ??? … từ khi em bỏ tôi đi đến giờ … em chỉ quay lại tìm tôi 1 lần … đúng 1 lần duy nhất … tôi không hiểu mình đả làm sai chuyện gì .. ?? tôi không hiểu tờ giấy cuối cùng em đưa cho tôi là ý gì ??? ” Quên em đi ” … quên … em muốn tôi quên sao ?? .. tại sao vậy hả em ??? … tôi đả chờ rất lâu chỉ để hi vọng được gặp em lần cuối … để được nghe tiếng em lần cuối … nhưng vậy mà … em không đợi được … đến lúc tôi đến bên cạnh thì em đả im lặng … tôi đả cố không cho mình khóc … nhưng nước mắt sao cứ chảy … chảy ngược vào trong tim tôi … lúc đó tôi chỉ muốn ôm em thật chặt … nhưng người nhà em lại không cho … tôi không hiểu … nhìn em … lạnh … tôi nghĩ em đang ngũ … chắc em lạnh lắm .. vì lớp *** trắng kia quá mỏng … em sẽ lạnh … để tôi vào ôm em … em đang lạnh …. tôi đả nói như vậy cả trăm lần … nhưng cuối cùng câu trả lời vẫn là không … tôi bị đuổi ra ngoài … gia đình em .. họ không muốn thấy mặt tôi … tôi chỉ biết ngã xuống mà khóc … tôi không biết làm gì … tôi vô dụng quá … tôi chỉ muốn được ôm em .. sưởi ấm cho em thôi mà ??? … tại sao họ lại kô cho chứ ???

“Tôi Biết Em Đang Lạnh Lắm ”

2h sáng ! tôi vẫn ngồi trước cổng nhà em … họ không cho tôi vào … tôi mún được thắp cho em nén nhang .. nhưng họ vẫn không cho … trong lúc đó nỗi thù hận về họ trong tôi đả đến cực độ … tôi chỉ muốn giết chết tất cả .. để được đến bên cạnh quan tài của em … nhưng mỗi lần nghĩ đến em … tôi lại không làm được … vì đơn giản … họ là người thân của em …..

3 ngày sau… 7h sáng … họ đưa em ra ngiã trang … tôi chaỵ theo … họ kêu người đánh tôi … tôi chỉ muốn nói cho họ biết rằng em chưa chết … em chỉ đang ngũ thôi mà .. tại sao họ lại không tin tôi chứ … họ nhẫn tâm quá …. 5h chiều … khi tất cả mọi người đả về hết … còn lại 1 mình ngôi mộ của em vừa được xây lên vài viên gạch trơ trọi …tôi mới được lại gần em … tôi thường nghe người ta nói … khi chết người ta vẫn có thể hiện về nói chuyện với người sống … nhưng em lại không làm vậy … tôi ngồi rất lâu .. chỉ nhìn em … tấm hình trên cái bia kia sao mà vô tình quá … em cười nhưng trong nụ cười lại mang một nỗi u uất … tôi cũng khẽ cười vì tôi biết em không mún tôi khóc … nhưng lúc đó nước mắt lại vẫn rơi … tôi không hiểu tại sao … 9h tối … người nhà tôi ra bắt tôi về … tôi đả ôm lấy tấm bia của em thật chặt … tôi không muốn rời xa em .. tôi không muốn bỏ lại mình em giữa ngiã trang vắng lặng và lạnh lẽo này … tôi không muốn ….

1 tuần sau đó … tôi bị giam trong nhà … mọi người không cho tôi đi đâu … có lẽ họ sợ tôi sẽ chạy ra nghĩa trang …đả có lúc họ nghĩ tôi bị điên … rồi bạn của em tìm đến … dúi vội vào tay tôi 1 cái usb và 1 tờ giấy nhỏ … trong usb là 7 tấm ảnh của em … và tờ giấy chỉ võn vẹn 3 chữ … ” Quên em đi ” … tôi gục ngã thật sự …. tại sao em lại làm như vậy chứ … tại sao em lại bảo tôi quên em … tôi không biết là bạn em hay em nói với tôi câu này : ” quên nó đi nó chết rồi … mày không nghĩ về ngày mai hả nhím …mày cứ muốn người nhà nó xem thường mày mãi như thế này sao ??? … ” những lời nói này như muốn trách tôi … như muốn nhắc nhở tôi 1 cái gì đó ??? … tôi không biết … tôi lại chạy ra mộ em … tôi gục đầu vào tấm bia … tôi muốn ôm em … có lẽ là lần cuối …. vì tôi biết mình cần rời xa nơi này … tôi muốn đi tìm cho mình 1 cái gì đó … tôi muốn mọi người biết rằng tôi không đơn giản …nhưng trước khi cất bước … tôi chỉ muốn nói rằng : ” Tôi yêu em … trước đây … bây giờ …và sau này …. nếu có kiếp sau thì tôi vẫn muốn được yêu em …. nhưng không phải trong hoàn cảnh của tôi như kiếp này ……em à … nếu có kiếp sau … em … em sẽ chờ tôi ở đâu … ??? “

by Ѧ-¦ím_www.vnthutinh.com