Đừng yêu em anh nhé


Em thường bảo : là em hay mơ mộng
Chốn non bồng hư ảo chẳng chịu ra
Lạc bước vườn yêu đỏng đảnh dáng ngà
Lại lãng mạn trong chân trời vô vọng

Mãi đuổi theo.. gió mây ..cùng con sóng
Lướt bềnh bồng rong ruổi chốn xa khơi
Bướm lượn bay tìm hương thắm vui cười
Đời hư ảo ôm hoài không chịu trả

Em thường bảo : Con tim mình băng giá
Sợ chữ tình bẻ nửa chẳng thành đôi
Than thở vầng trăng khuyết bóng chơi vơi
Tình vẫn đợi người anh hào viễn vọng

Nay vẫn thế vẫn còn say lướt sóng
Tìm niềm vui qua mấy lượt thơ văn
Cũng muốn ngao du nơi chốn cung hằng
Không muốn tỉnh, dù đời không cho phép

Anh thường bảo: em – cô tiên xinh đẹp
Gieo trong vườn hương thơm ngát chẳng phai
Khúc nhạc du dương cho mãi cơn say
Lòng vương vấn bóng hình nàng hư ảo

Chẳng chịu nghe, mấy lần em đã bảo
Đừng nhớ thương cô gái nhỏ quê nghèo
Dấu chân nàng ai đó chớ dõi theo
Nàng mơ mộng lang thang tìm lẽ sống

Có lẽ anh gặp thơ nên xao động
Muốn làm quen nên trông ngóng thẫn thờ
Con thuyền trôi lại lặng lẽ bơ vơ
Con sóng nhỏ đã tan thành bọt nước

Em đã bảo ta không sao gặp được
Vượt làm gì cho mệt mỏi dòng trôi
Trái tim em vẫn thanh khiết tinh khôi
Thôi anh nhé, đừng say theo nhịp sóng

st