Tình yêu giấu kín

Em lại lao vào công việc, em tự tạo niềm vui cho chính mình và cho cả người thân của mình nữa… Và em biết vun vén cho chồng con em nhiều hơn.Chẳng hiểu tại sao khi đọc xong những lời tâm sự của một ai đó, em lại liên tưởng đến anh. Cũng với những lời ấy, những câu nói ấy, em đã từng được nghe và vẫn mang theo bên mình bao nhiêu năm qua.

Mong rằng liên tưởng ấy của em là đúng vì ít ra thì em cũng có dịp được nói lên tâm sự của riêng em, nỗi niềm mà bấy lâu nay em vẫn cất giữ trong lòng mình… Nếu như em nói ra những tình cảm ấy thì cũng chẳng giải quyết được gì, vì em và anh bây giờ đã không còn là của nhau nữa… Nhưng thay vào đó, em lại cảm thấy vui vì chúng ta, ai cũng đã có tổ ấm riêng, có người san sẻ những khó khăn, những nỗi niềm trong cuộc sống hiện tại và sau này nữa.

Anh nói đúng, đôi khi cuộc sống không như những gì mà ta mong đợi. Chúng mình nên biết chấp nhận và hướng tới những điều tốt đẹp hơn. Hãy xem những kỉ niệm ấy như những niềm vui trong cuộc sống và phải tiếp tục vui sống phần đời còn lại với những niềm vui mới. Điều đó không có nghĩa là em đã quên anh… bởi vì trong tâm trí em, lúc nào cũng có hình bóng của anh, cả trong giấc mơ lẫn thực tại, cả những chuyện vui lẫn chuyện buồn trong cuộc sống thường nhật…

Và em biết vun vén cho chồng con em nhiều hơn.

Anh có biết em đã làm gì những khi nghĩ về anh không? Em lại lao vào công việc, em tự tạo niềm vui cho bản thân và cho cả người thân của mình, em biết vun vén cho chồng con em nhiều hơn. Mỗi ngày trôi qua với em là vậy, em vẫn nhớ đến anh, vẫn yêu anh nhưng em vẫn kiểm soát được chính bản thân mình. Em tự hứa với lòng mình rằng, em sẽ phải sống thật tốt để anh không phải bận tâm vì em nữa! Em không được phép làm xáo trộn cuộc sống của anh, em không muốn chồng em cũng như vợ anh phải khổ vì chuyện của chúng mình.

Em không muốn nhắc lại kỉ niệm buồn nữa… Trước đây, em cũng đã từng nói rằng: “Em sẽ xem chuyện của chúng mình là những kỉ niệm vui để em nhớ tới. Em không muốn mình tồn tại xen lẫn giữa hai con người thực tại và quá khứ”… Em đã phải tự mình trải qua giai đoạn khó khăn ấy và giờ đây, em đang đối diện với chính mình, em không muốn bị lung lay bởi anh, bởi những suy nghĩ mãi về quá khứ mà không tìm được lối ra cho riêng mình.

Em cảm thấy thật sự mệt mỏi mỗi khi phải nghĩ đến anh, đến những sai lầm để mình phải xa nhau… Xin anh hãy để em sống thật với chính mình! Đừng đảo lộn cuộc sống của em thêm nữa, nghe anh!

Em đang dần quay trở về với nhịp sống hiện tại mà không có anh bên cạnh, không có anh chia sớt niềm vui, nỗi buồn…

Thế thôi anh nhé… mong anh bình yên!