Có lẽ đây là lần cuối em viết cho anh. Chẳng để làm gì hết, chỉ để cho nhẹ lòng thôi. Đêm nay sẽ là một đêm rất dài với em, cả những đêm sau nữa. Nhưng chuyện gì rồi cũng đi qua. Dù có mệt mỏi hay gục ngã thì vẫn phải tự động viên mình đứng dậy đi tiếp. Cảm giác này, giống như 6 năm về trước. Tưởng như có thể nghẹt thở. Em cũng không nghĩ mình lại thấy đau như thế, vì khoảng thời gian quá ngắn. Vậy mà lại đau, đau lắm. Có lẽ vì đã tự dựng cho mình một niềm tin, để bây giờ vỡ vụn. Giá như trước đây anh đừng hứa với em nhiều như thế, đừng cùng em tô vẽ nhiều như thế, thì có lẽ giờ này sẽ nhẹ nhàng hơn. Cứ là anh em như ngày đầu mới gặp thì tình cảm tốt đẹp đó đã không mất đi. Nhớ lắm khoảng thời gian vui vẻ. Em biết anh sẽ quên mau thôi, và anh cũng nghĩ rằng đây là cái kết nhẹ nhàng nhất. Nhưng em cũng từng nói với anh em sợ anh sẽ thay đổi .. Và cái điều mà với anh là “kết thúc nhẹ nhàng” lại là không thể với người khác. Chẳng thể nhẹ nhàng được đâu, khi con người ta chưa sẵn sàng đón nhận. Em chẳng trách anh, cũng không nghĩ anh là người không tốt. Cũng là do Em. Lẽ ra em nên dùng cái đầu tỉnh táo, chứ không phải con tim yếu đuối. Nhưng có lẽ đó là số phận, khi anh và em gặp nhau. Nên em cũng chẳng trách mình. Vì em đã luôn sống thât với tình cảm của chính mình, và đã cố hết sức để gìn giữ. Chỉ là em không nhận ra mình đang cố giữ điều không tồn tại. Có thể một ngày nào đó, khi đã sẵn sàng, em sẽ tìm anh như một người bạn. Nhưng bây giờ thì không thể. Trái tim chật hẹp quá, không thể chứa hai thứ cùng lúc, sẽ vỡ ra mất. Nếu anh tìm được hạnh phúc thật , cũng đừng tìm cách báo cho em , dù trong thâm tâm em luôn chúc anh điều đó. Nhưng đón nhận lại là chuyện khác. Đêm nay em sẽ khóc, cả những đêm sau nữa. Nhưng nỗi đau tột cùng em cũng đã trải qua, thêm một lần nữa có lẽ cũng chẳng thể chết đi được. Nên xin anh đừng cảm thông hay thương hại em . Em không cần điều đó. em chỉ cố gắng giữ lấy khi tin rằng cả hai vẫn muốn. Nhưng khi một người đã muốn buông tay thì níu lại bằng tình thương cũng chẳng để làm gì. Có thể sau này khi thời gian đi qua, em sẽ cảm ơn anh vì mọi thứ. Nhưng bây giờ thì không thể, vì như thế là em dối lòng. Em chỉ mong anh đừng làm ai đau như em nữa. Và nếu tìm thấy được hạnh phúc thì đừng vì bất cứ lý do gì mà để vuột mất. Vì cuộc đời ngắn lắm, mà hạnh phúc thì lại quá mong manh.. Nhớ anh vô cùng
Hạnh phúc là gì bao lần ta bối rối
Hỏi nhau hoài mà nghĩ mãi chưa ra
Cho đến ngày cất bước đi xa…….
Hỏi nhau hoài mà nghĩ mãi chưa ra
Cho đến ngày cất bước đi xa…….
______________________________________________________
Trần Thị Bảo Ngọc
Forum Vnthutinh