Tình yêu của em ơi!!!

Anh à, khi em viết những dòng này cho anh em thật sự không biết rằng em đang nghĩ gì, tâm trang rối bời như có cái gì đang đè nén trong lồng ngực, cảm giác chênh vênh đau đớn.
Anh biết không anh ,mỗi ngày qua đi, không biết em sẽ về phương nào mất phương hướng hay là đang được sự điều khiển của chính em đến một điểm đích nào đó. Có lúc thấy cuộc sống thật chán chường, mệt nhoài và dường như muốn buôn xuôi. Nhìn lại mọi thứ đã xảy ra , đang xảy ra trong cuộc sống của chính em, có những cái thấy hối tiếc, vấn vương luyến tiếc , nhưng cũng có cái hụt hẫn đến lạ kỳ…tất cả là lổi lầm của em , hết lần này đên lần khác em lại càng sai lầm em không nhận ra đâu là đúng đâu là sai , tại sao em lại khờ như thế hả anh? . Chính cuộc sống đang một phần làm chủ chính em, ở đâu đó em không thể điều khiển được cuộc sống của em , em tự làm cho nó trở nên phúc tạp .
Anh à, giá như em có thể gặp anh sớm hơn , giá như em hiểu được giá trị của cuộc sống ,giá như em có thể nhận ra sự kì vọng của ba mẹ dành cho em . già như em có thể cảm nhân được sư vất vả của ba mẹ, giá như em có thể …… em đã tiếc nuối , đã dằn vặt bản thân mình ,em ước gì em có thể chết đi mà không làm đau lòng người ở lại …giá như có một phép màu đưa em về lại khỏang thời gian ấy một lần nữa em sẽ không sai lầm như thế đâu anh , em đang phải trả giá cho những lổi lầm đó anh à , anh nói đúng mấy năm qua em sống trong vỏ bọc của chính mình tạo ra chưa một ngày em thấy hạnh phúc bình yên, em càng thể hiện mình mạnh mẽ bao nhiêu thì em lại cang đau đớn bấy nhiêu , tội lỗi bấy nhiêu .Em càng làm ra vẻ điềm tỉnh thì lài càng mất đi sự thăng bằng vốn có , để rồi em tự gặm nhắm tội lỗi cùa mình , rối thấy lòng tự tổn thương , em muốn thoát ra cái bế tắc mà em đang gặp …Dường như em cũng đang không tha thứ cho những lỗi lầm mình đã gây ra trong những ngày xưa cũ… Em trốn tránh, em luôn thu mình vào vỏ ốc của riêng mình, em tự trừng phạt bằng cách nhốt tâm hồn trong tường rào vững chắc do chính em tạo ra… Và đến giờ em thấy dường như em đã sai rồi… Em bị sao thế này hả anh , em thất bại , em không còn lại gì … Em không còn lại gì khi anh gặp em , nhưng anh vẫn bên em em hạnh phúc , thầm cảm ơn anh , cảm ơn cuộc đời mang anh đến bên em , anh cho em niền tin hy vọng , anh cho em động lực để đứng lên làm lại tất cả …Em biết bên anh có nhiều người con gái tốt hơn em nhưng anh vẩn bên cạnh em .Tuy thời gian mình biết nhau không lâu nhưng trên tất cả em biết em cần anh , em yêu anh , có thế anh không tin lời em nói nhưng Vĩnh ơi đừng nghi ngờ tình cảm của em anh nhé …Em chưa từng có một tình yêu trọn vẹn , những mối tình ray rức trẻ thơ hằn trong em cảm giác sợ bị tổn thương cho đến khi gặp anh .Em bắt đầu nhớ , ngay cả lúc bên anh .Em bắt đầu kháng cự với những tiếng nói trái chiều của lý trí và con tim ,anh gần quá, chạm vào tân ngóc ngách tâm hồn phức tạp của trái tim yêu. Và em yêu anh … yêu hồn nhiên như hơi thở .
Anh à! Em đang cháy hết mình, để yêu anh, dù không phải như cách anh mong muốn nhận nhưng anh biết đấy, em đã vì anh, cho anh bằng tất cả những yêu thương em có được!
Anh à, gần em hơn chút nữa để anh cảm nhận được hết những đớn đau xưa, cái mất mát mà em từng chịu đựng. Anh sẽ thấy thương em lắm đấy! Anh à, cho em được gần anh, vòng tay ôm anh nhé? Anh có hiểu không? Em mong muốn được như anh, hiểu người đàn ông như anh đang nghĩ… Cho em được là anh một lần thôi, để em biết: nếu là anh, anh sẽ yêu em như thế nào??
Vĩnh à, anh biết em hạnh phúc thế nào khi được về nhà anh không, anh hãy cho em tình yêu anh nhé …có anh em luôn vẽ ra cho mình một tương lai đẹp , em ước ao em cùng anh sống chung một mái nhà , em ước em sẽ có ngày hạnh phúc nhất cùng anh .em yêu anh .. em yêu tất cả nhũng gì của anh ,em muôn gia đình anh là của em ,muốn ba mẹ anh là ba mẹ của em , muốn được gơi anh Thạch là anh ba như anh và em còn muốn em sẽ là mẹ của các con anh … Em sẽ cố gắn hoàn thiện mình để xứng đáng với tình yêu của anh vì anh em sẽ làm được tất cả…
Em hứa
Anh có biết ước mơ giản dị của em được tỉnh dậy mỗi sớm mai dụi mắt vào vai anh yên ả lắng nghe tiếng hạnh phúc đang gõ cửa bên ngôi nhà cùng giàn hoa ti gôn em mơ ước , được nấu cho anh bữa ăn gia đình và ngửi mùi thơm sực nức căn phòng. Những bình hoa theo tháng năm không lụi tàn trong căn nhà của chúng mình và tiếng trẻ bi bô tập nói để giấc mơ về từng đêm, em không giật mình thức dậy vì có anh quàng tay ôm em vào lòng
Mỗi ngày đi qua, em không biết đến những muộn phiền, tối tối chúng ta ngồi bên nhau kể về cổ tích tình yêu cho lũ trẻ đang bắt đầu tập hát và tự thẳm sâu em ước mình không bao giờ mất đi niềm ngơ ngác khi anh hôn lên mắt em ….
Cảm ơn anh vì tất cả, anh đừng bệnh nũa anh nhé… em lo cho anh lắm anh biết không . Cho dù thế nào thì em cũng sẽ ở bên anh .Nếu anh không thỏ được em sẽ mang hơi thở của em cho anh , nếu tim anh không đập em sẽ mang cho anh trái tim em , em sẽ là tất cả của anh …giấc mơ của em đó anh , có quá lớn lao không anh …em sẽ mơ vừa đủ và không ngừng ước vọng vì giấc mơ của em luôn hướng về những điều thánh thiện. Vì đường đời không nhẹ nhàng như những giấc mơ hoàn hảo nên em vẫn sẽ không ngừng cố gắng. Những ước mơ vừa tầm tay sẽ như ngọn đuốc sáng đưa suy nghĩ em đúng hướng, đưa trái tim em tìm đến hạnh phúc và đưa bước chân em tiến về nơi bình yên cho anh và em .
Em sẽ không ngại khó khăn, em chỉ sợ một ngày bàn tay em không đủ to để níu giữ ước mơ nhỏ bé ở lại cũng như em bất lực trước quyết định quay lưng của anh , em sợ cảm giác mất phương hướng rồi rơi vào một khoảng không vô định. Và liệu anh có còn nhớ em không khi cuộc sống có quá nhiều sự đổi thay hay anh vẫn đứng đó và thắp lên cho em một tia sáng ở cuối đoạn đường …
Mình
hãy cùng nhau nắm tay đi về phía cuối đoạn đường anh nhé….Tình yêu , niềm tin , niềm hy vọng của em .
Em thương và yêu anh nhiều lắm, Vĩnh à.
Heo mọi.
www.vnthutinh.com