Lại một ngày nữa em không có anh ở bên cạnh em. Ngày ngày trôi qua trong lặng lẽ, em nhớ đến anh vô cùng,nhớ những bước đi và nụ cười cuả anh. Em thấy mình mệt mỏi vì chờ đợi anh quay về, sự chờ đợi trong sự vô vọng.
Ngày anh nói chia tay em đã khóc hết nước mắt, em đã cố giữ anh ở lại bên em dù chỉ là một chỗ dựa tinh thần nhưng anh vẫn lạnh lùng bỏ mặc em ra đi ma không một lời hối tiếc. Anh có nhớ, khi anh ở bên em ,anh nói gì với em không? Anh nói dù có chuyện gì xảy ra anh vẫn luôn bên em, vẫn luôn yêu em… mà giờ đây chỉ còn mỗi em với bao hình ảnh anh chất đầy trong tim. Có những lúc nhớ anh, em lang thang khắp những con đường mà chúng mình thường đi dạo phố chỉ mong được nhìn thấy bóng dáng quen thuộc của anh nhưng không thể nào làm được và em lại trở về với sự thật rằng: em đã mất anh, em mất đi người mà em yêu thương, người mà em đã giành hết mọi tình cảm, mọi sự hy vọng vào đó.
Mỗi khi nhớ đến anh, em đã cố gắng tìm muôn vàn lý do để quên được anh, để quên những ngày tháng chúng mình ở bên nhau,những ngày tháng hạnh phúc ấy,nhưng càng quên đi thì càng nhớ anh, và em không thể nào làm được và sẽ không bao giờ làm được, vì trái tim em đã gắn chặt hình ảnh của anh không thể nào xóa được. Hôm nay, em đã tới nơi mình từng tới, vẫn còn đây những hình ảnh quen thuộc, vẫn còn em yêu anh đến cháy lòng. Còn anh – tình yêu của em, đã không thuộc về em nữa.
Giờ anh đang ở nơi nào? Có nhớ về em k? Hay là anh đã quên em rồi hả anh ? Nhớ về nơi đây mà một thời ta đã hạnh phúc bên nhau ? Em không dám trách anh, sao anh nở bỏ em ra đi,em chỉ trách em sao không giữ được anh ở bên cạnh, đành để anh đi trong nuối tiếc.Mỗi khi trời Sài Gòn chuyển mưa là trái tim em càng đau nhói khi ngồi bên cửa sổ nhìn từng những giọt mưa rơi tí tách, nhớ tới những ngày mình đã từng dạo chơi dưới trời mưa vào cuối tuần, Lúc đó anh đã ôm em vào lòng và nói“ em à chắc đây là kỉ niệm đáng nhớ nhất trong anh”và anh nói “anh yêu nhox “, em cảm thấy mình hạnh phúc và may mắn khi em gặp được anh, có anh ở bên cạnh, khi được anh quan tâm chăm sóc, được ở bên cạnh anh mỗi khi em buồn .
Nếu cuộc sống có cho em 1 điều ước, thì em sẽ ước được ở bên anh, được yêu anh, để được mỗi sáng thức đậy có anh bên cạnh, được đọc những dòng tin nhắn của anh “chúc nhox ngày mới vui vẻ và hạnh phúc ” “ I love you “,mỗi tối được anh chúc ngủ ngon. Em biết điều ước sẽ không bao giờ thành hiện thật nhưng em vẫn ước,em vẫn mong chờ… vẫn đợi anh đến cuối con đường. Vì con đường hạnh phúc của em chính là anh.
Anh có còn nhớ lúc mình ở bên nhau anh hỏi em điều gì không ? “ nhox nếu sau này anh không còn ở bên cạnh em nửa thì em sẽ ra sao “ em cuời va nói “ nếu thiếu anh trong cuộc đời này thì em sẽ chết chứ sao”, em trả lời thật ngốc phải không anh ? , anh đã cười và nói rằng” anh sẽ không bao giờ xa em đâu nhóc”, “ vì không có anh em chết thì sao” (^.^)
Anh à, dù thế nào đi nữa em vẫn mãi yêu anh, em sẽ vẫn luôn chờ anh như ngày nào và hi vọng anh sẽ quay về với em. Và tình yêu của em dành cho anh luôn luôn như vậy, sẽ không bao giờ phai mờ.
Em biết em viết ra những dòng tâm sự này, anh sẽ không bao giờ đọc được đâu, nhưng em muốn bày tỏ tình cảm em giành cho anh, chỉ có anh và một mình anh.
Ở nơi đó, anh có nhớ đến em không ?, em thì xin nhắn với gió rằng: em luôn yêu anh và nhớ anh nhiều, em sẽ đợi anh.( ngọ hủ ngôi lị)
Chúc anh luôn vui vẻ và thành đạt anh nha !
Nhox !
By Cogaikieuky_27890@yahoo.com
www.vnthutinh.com