Vợ yêu của anh!


Đó là cách gọi thân mật của anh khi nói chuyện với em. Nó không phải là cách gọi duy nhất của anh, và hơn hết đó không phải đơn thuần chỉ là một cách gọi như khi người ta gọi ngôi thứ 2. Bởi vì khi anh cất tiếng gọi ấy, anh đã gửi cho em cả một thế giới tình nghĩa vợ chồng mà chúng minh đã xây đắp bao ngày qua!
Nhưng tiếc rằng lần này có lẽ em sẽ không biết anh gọi như thế. Em sẽ không biết anh viết bức thư này. Lần truớc em cũng viết thư cho anh trên diễn đàn này. Hì, có lẽ em không ngờ anh lại đọc được đúng không? Anh vẫn nhớ như in cái tiêu đề vô cùng khó hiểu ấy: ” hãy làm theo những gì trái tim mách bảo anh nhé”.
Anh không biết trái tim mách bảo điều gì khi giờ này phải xa em!
Vợ yêu của anh! Chúng minh đã trải qua 2 mùa đông ấm áp phải không em? Một mùa đông khi em xuất hiên trong cuộc đời buồn bã của anh, và rồi em đã sưởi ấm trái tim anh cho tình yêu chúng mình kết trái – mùa đông em là vợ anh. Anh đã cùng em xây dựng thế giới riêng của minh đẹp hơn cả giấc mộng. Và những kí ức đó luôn tuôn chảy trong suối lòng anh không bao giờ cạn. Mặc dù em đã nói vĩnh biệt anh…
Em thân yêu. Không biết em còn nhớ những kỉ niệm ngày mình quen nhau? Cái ngày mà anh không hề nghĩ rằng mình sẽ cùng xây đắp tình yêu và em không còn muốn yêu lần nữa? Em đang có một tình yêu rất tuyệt và anh chỉ là kẻ thứ 3. Anh luôn sợ chính anh là người phá đám. Nhưng có lẽ là số phận đã dàn xếp tất cả. Bạn trai của em yêu cô bạn thân của em theo kiểu ” bắt cá hai tay” mà em bao lần đã khóc lóc với anh mà giải thích. Em có biết lúc đó anh nghĩ gì không? Anh thực sự cũng đã tự cho mình một chút cơ hội đến với em nhưng cũng không muốn làm người phá đám, vì biết đâu đó chỉ là nhũng phút giây hiểu lầm, giận hờn vu vơ rồi lại càng thêm gắn bó. Anh quyết định làm anh trai của em.

Đó là cách gọi thân mật đầu tiên. Không hiểu sao khi minh gặp nhau lần đầu trên điện thoại mà anh đã cảm thấy tin tưởng và thân thiết như em đang ở bên cạnh anh vậy. Và khi là anh trai của em anh vui lắm. Anh đã có một cô em gái rất dễ thương và ngoan hiền. Anh vui khi chia sẻ tâm sự với em mọi chuyện. Có một điều mà anh trai đã không làm được đó là không khuyên nhủ được em làm lành với bạn trai. Anh áy náy lắm em ạ.

Một cô em gái ngoan hiền mà buồn quá ha! Em nhất quyết chia tay bạn trai và không còn muốn yêu thêm lần nữa. Anh biết trong con mắt của em gái anh, thế giới chỉ một màu đen tối. Anh muốn em hiểu rằng trên thực tế cuộc sống còn rất nhiều điều tươi đẹp và không phải tình yêu lúc nào cũng chỉ có nước mắt. Và anh đã là “ông thày dạy yêu” của em để bù đắp cho những vất vả mà em mất bao đêm phổ cập tiếng anh cho anh những ngày anh gọi em là “cô giáo”. Anh và em đã có những ngày vô cùng tươi đẹp. Anh tin là thế, bởi vì có nhưng ngày đó mà “học trò” của anh đã yêu đời hơn và em biết mong muốn một tình yêu đẹp còn anh đã có thể nói lên lời tỏ tình với em bằng 2 thứ tiếng, mặc dù kiến thức của anh quá sơ sài và chỉ có em mới hiểu.

Cách đây một năm, chúng mình gọi nhau là vợ chồng. Dù chưa được gặp nhau một lần nào nhưng anh vẫn tin rằng tình yêu của chúng minh hơn gấp ngàn vạn lần những đôi tinh nhân là vợ chồng sau khi đăng ký kết hôn!

Tiếc rằng trời không cho ai hêt. nếu được thứ này thì sẽ mất thứ khác. Chúng mình yêu nhau ma không đươc kết tóc xe tơ trăm năm hạnh phúc. Âu cũng là số phận. Không phải vì minh xa nhau hơn ngàn cây số, không phải vì minh đã hết yêu. Bởi tình yêu đó không ai có thể xoá mờ được. Nhưng vì anh không tốt. Anh đã không làm tròn thề ước, anh đã không thể đến với em, không thể chăm sóc em. Anh đã từng có gia đình, đã có con, anh không còn xứng đáng với em nữa. Em là một cô gái hoàn hảo, cuộc đời em không thể dính vết nhơ của anh được.

Em không quan tâm tới quá khứ của anh nhưng anh biết em cần có một cuộc sống tốt đẹp hơn để bố mẹ hài lòng, bạn bè thán phục và tương lai tươi sáng.

Chúc em hạnh phúc mãi mãi.
Chồng em.

tranxuanvan vnthutinh.com