Nếu có 1 điều ước tôi sẽ ước thời gian quay trở lại, quay về cái ngày 17.07.2010 để vẫn được gặp em và yêu em như tôi đã từng yêu.
Ngày đó trong mắt tôi em hồn nhiên biết bao nhiêu tuy trên vai em là gánh nặng cơm áo gạo tiền và vô vàn trăn trở khác. Đến với nhau em cũng đã kể về hoàn cảnh về những tủi nhục mà em đã trải qua từ khi em 16 tuổi, cái tuổi đẹp nhất của đời người, cái tuổi mà đáng lẽ ra đang ngồi trên ghế nhà trường thì em đã phải bôn ba lo cho gia đình.
Thật ra thì đầu tiên tôi cũng không tin những lời em nói vì đại đa số những người làm như em đều có muôn ngàn lí do và nhiều cách để đối phương tin những lời em nói là sự thật. Nhưng chính vì sự chân thành và những gì em đối với tôi lúc đó mà tình yêu tôi dành cho m ngày 1 lớn dần. Và chuyện gì đến cũng đã đến, tôi và em cũng đã có những tháng ngày hạnh phúc bên nhau, hạnh phúc thật sự khi em đã cho tôi được làm cha. Một hạnh phúc giản đơn với 1 mái ấm gia đình mà tôi hằng mong ước.
Nhưng hình như tạo hoá luôn trêu ngươi tôi, những gì mà tôi cần luôn bỏ tôi mà đi. Hạnh phúc mà tôi cứ ngỡ sẽ là mãi mãi giờ đã không còn là trọn vẹn khi em đã xa tôi. Ngày em đi trời đất như sụp đổ dưới chân tôi, tôi đã khóc rất nhiều. Giọt nước mắt của tôi đã rơi k phải vì yếu đuối mà tôi khóc vì thương em. Vì chữ hiếu với gia đình mà em lại phải quay về những ngày tháng đen tối đó 1 lần nữa.
Tôi khóc vì tôi tiếc cái công mà cách đây 2 năm tôi đã kéo em lên từ vũng bùn của xã hội. Và tôi đã dành trọn tình cảm dành trọn trái tim dành trọn cả con người tôi cho em để rồi giờ đây mọi thứ tôi làm vì em- em đã đạp đổ. Nhiều lúc tôi hận em vì tôi nghĩ tình yêu tôi dành cho em là sai lầm, là mù quáng nhưng khi nghĩ lại,tôi thấy thông cảm cho em nhiều lắm. Vì tôi không tốt, không lo cho em và con được nên em phải nghe gia đình mà rời xa tôi…
Tôi xót xa và bất lực khi mãnh lực của đồng tiền quá lớn, nó đã cuốn người con gái tôi yêu đi mất. Tôi chẳng trách em đâu nhưng em à, có 1 điều tôi không thể nào hiểu nổi, em nói em yêu tôi vậy sao em lại bỏ ra đi k nói với tôi 1 lời??? Phải chăng tôi yêu em là tội lỗi hay sao hả em? Nói với tôi 1 lời cho lòng tôi nhẹ lại đi em, dù đó có là lời cay đắng thì tôi vẫn xin em đó, hãy cho tôi được gặp lại em 1 lần.
Tôi không dám nghĩ là em sẽ quay về với tôi mà tôi chỉ muốn gặp em để nói với em 1 lời thôi, rồi quyền quyết định vẫn là của em mà. Tôi chỉ hi vọng em hiểu cho tình yêu của tôi mà thôi, tôi không muốn bé Gấu con gái chúng ta mồ côi như tôi đã từng chịu cảnh đó. Vì tôi vẫn còn muốn cùng em đi hết chặng đường còn lại của cuộc đời và vì tôi còn yêu em nhiều lắm. Tôi yêu em chân thành k như người ta đâu em.
Hãy cho đời nhau thêm cơ hội về với nhau, nha em…
qtuan2909
vnthutinh.com