Thư gửi người em yêu..


ngày…tháng…năm…

anh à!!
Em cũng không biết từ bao giờ anh là người quan trọng trong cuộc đời em…trước kia em từng tự hỏi mình lliệu mình có yo anh thật không, mình có thể không làm anh khóc không, mình có phải là người anh yêu nhất ko ???…

Em là thế đấy luôn nghi ngờ bản thân mình, nghi ngờ tình cảm anh dành cho em…
Em đã từng nghĩ sẽ không có 1 câu trả lời nào cho những câu hỏi đó..nhưng không anh à! Giờ em đã tìm được câu trả lời cho tất cả… chỉ có thể góm gọn trong 3 chữ…tin-hiểu-độ…
Điều đó có nghĩa là em tin anh, tin tình cảm mà anh dành cho em cũng như em hiểu những gì mà anh đang cố xây dựng, anh đang muốn dẫn em vào thế giới mà nơi đó chỉ có em và anh…anh luôn bỏ qua những lỗi lầm của em thậm chí anh chẳng hề trách mắng em như những người em đã từng quen… âm thầm lặng lẽ từng ngày rồi em chợt nhận ra em ko thể sống mà không có anh..
Anh à! Anh có biết không em rất sợ sợ một ngày nào đó anh không còn ở bên cạnh em, em sợ cái cảm giác cô đơn lẻ loi, chỉ mình em bơ vơ trong dòng người đông đúc này, emj phải bước thế nào đây, em phải làm sao đây khi bên em không còn anh, người luôn dẫn bước em đi trên con đường xa lạ anh. Nếu một ngày không có anh, em không thể tưởng tượng nỗi mình sẽ như thế nào đây, em sẽ điên lên mất, em sẽ không chịu nỗi khi nhìn thấy anh đi cùng ai mà người đó không phải là em… anh à, em sợ lắm, thật sự em rất sợ bởi em cần anh…
Anh , em yêu anh nhiều lắm, yêu anh nhiều hơn em yêu bản thân mình…có phải như vậy là khờ lắm không anh? Có phải em nên yêu anh ít đi một chút để khi anh rời xa em em không phải khóc, phải đau vì anh không anh? Liệu em có thể nhớ anh ít đi 1 tí không để mỗi lần anh đi xa em không phải hằng đêm trăn trở không ngủ được mà thầm mờ hình anh ra xem không anh? … không, em không làm được, lí trí em bảo rằng em phải yêu anh nhiều hơn nữa, phải luôn nhớ và nghĩ về anh, dù làm gì hay ở đâu thì hình bóng anh luôn hiện diện trong đầu óc của mình…em không thể gạt bỏ anh ra khỏi trí nhớ dù chỉ là vài giây nhỏ nhoi…
Vào những lúc anh đi làm xa em lại lo lắng, lo anh có khi nào bỏ bữa không ăn không bởi em biết anh khi làm việc là chẳng biết gì tới giờ giấc, em sợ rằng ở nơi xa xôi đó anh mặc có đủ ấm không, anh thì lúc nào cũng ỷ y chẳng chịu để ý gì tới sức khoẻ dù là trời lạnh hay trời nóng thì trên người anh chỉ vỏn vẻn 1 chiếc áo sơmi mỏng manh…càng nghĩ lại càng sợ..ở đó có cô nào cướp mất anh của em không?em sợ sợ lắm anh à!
Hãy hứa với em rằng “ anh chỉ yêu mình em thôi anh nhé, anh đừng bao giờ buông tay em mà nắm lấy 1 bàn tay khác, anh đừng bao giờ biến mất khỏi cuộc đời em, hứa với em được không anh”
Anh có biết rằng anh rất quan trọng với em không, anh luôn là 1 bờ vai vững trãi để em dực vào, anh luôn là đôi chân dẫn dắt em đi qua những chặng đường chông gai, anh mãi là hạnh phúc của đời em.. anh à em yêu anh nhiều lắm… anh đừng rời xa em dù chỉ một ngày được không anh?
Yêu anh, hạnh phúc của em…
Mãi yêu anh …
ngocnhi_264