Tôi xoay những ô vuông – trò chơi rubic. Lung linh sắc mầu huyền ảo. Hoa Hồng Vàng quyến rũ, Thảo nguyên xanh bao la, Mặt trời vàng ấm áp.
Tôi xoay những ô vuông. Từ khoảng tối tâm hồn 1 đốm sáng nhỏ bé lớn dần lên, sáng dần đến mức thành 1 mặt trời bé nhỏ và 1 mặt trăng hiền hoà. Một mặt trời và một mặt trăng trong hai cái nhìn…
Tôi xoay những ô vuông, những sắc mầu cổ tích. Mầu của gió, của mây của không khí. Sắc mầu nào là sắc mầu của em ?
Tôi xoay những ô vuông – trò chơi rubic. Mầu trắng bên mầu đen. Mầu trắng đi vào trăng, mầu đen đi vào bóng tối.
Trò chơi vô tình tôi bỏ qua ô màu trắng.
Bặm môi cười
Mà lòng đau rên xiết
Lặng lẽ bao dung
Lặng lẽ khóc – cười.
Tôi xoay nhưng ô vuông – trò chơi rubic. Mầu của nắng. Mưa vốn buồn nhưng sao buồn bằng nắng. Nắng nhạt phai, mưa có phai nhạt bao giờ.
———————————-
Lại những ô vuông. Trò rubic tình yêu chỉ đem lại niềm đau đớn. Anh không thể chạy trốn nỗi nhớ về em. Anh lắng nghe bài hát cũ, người ca sỹ trau chuốt những ca từ với giọng vô cảm, nhưng trái tim anh nổi sóng. Dư ba của giai điệu bài hát làm sống lại trong anh từng khoảnh khắc..
Anh đã mất một phút để yêu em nhưng anh biết chắc cả đời anh cũng không thể quên được em. Nghe tưởng chừng vô lý, nhưng thật ra điều khó hiểu nhất lại là điều đơn giản nhất. Vì anh đâu muốn quên em…
Có những chuyện tình kết thúc để lại bóng tối, có những chuyện tình kết thúc để lại những ánh dương, nhưng có những câu chuyện tình mãi mãi không kết thúc, em có tin không…
Tôi gửi nhớ thương vào bóng tối đêm nay
Để chẳng biết bây giờ xung quanh tôi là nhớ thương hay là bóng tối
Ánh mặt trời chói lọi
Bóng tối đã lùi xa
Bên tôi bây giờ chỉ còn là
Nhớ thương và thương nhớ