Gửi người anh yêu

Em à, đã 1 tuần 1 ngày rồi ta không gặp nhau, Anh thật sự yêu em nhiều lắm em biết không. Không biết giờ này em có nhớ đến anh như anh đang nhớ em không… rất nhiều câu hỏi xuất hiện trong đầu anh, có quá nhiều em à và anh không thể có được câu trả lời vì nó chỉ có thể giải đáp từ em mà thôi.

Anh nhớ lắm đôi mắt đó, thật dễ thương và thu hút tâm hồn anh. Nhớ lắm những phút giây ngọt ngào ta trao nhau nụ hôn nồng nàn, những cái ôm siết chặt đến tê tái. Anh nhớ lắm những phút giây được ngồi bên em, khi đó anh như cảm thấy điều mong ước của anh như đang được hóa thành hiện thực em à. Anh mong ước có một gia đình ấm áp, hạnh phúc, những đứa con ngoan hiền, xinh đẹp, anh sẽ cố gắng làm ăn kiếm tiền để có thể nuôi sống gia đình, anh sẽ mở cho em một shop thời trang quần áo như điều em mong ước, vợ chồng mình bên nhau xây dựng gia đình êm ấm, anh chỉ cần có thế trong cuộc sống này. Anh đã đặt tất cả niềm tin yêu, hi vọng cũng như tất cả những gì anh có cho anh và em. Chúng ta cũng đã nói với nhau phải cố gắng vượt qua tất cả, thời gian còn rất dài, quãng đường còn rất xa và đầy chông gai trắc trở, nhưng anh tin mình sẽ vượt qua để đến bên nhau, em mệt mỏi, anh sẽ cố gắng và nỗ lực cho phần của em, anh đã tin như vậy đó em à và niềm tin đó chưa bao giờ anh mất trong anh.

Nhưng giờ đây, anh không thể liên lạc được với em nữa, anh đau khổ và buồn nhiều lắm em biết không, anh nhớ và yêu em nhiều thế nào thì tim anh đau và suy nghĩ về em nhiều như thế, giờ em đang ở đâu, đang làm gì, em có nhớ đến anh không, có nghĩ về anh không, có còn yêu anh nhiều như trước không hay quãng thời gian qua bên em đã có người đó lo lắng cho em rồi. Anh buồn lắm em biết không mỗi khi em nhắc đến người đó. Em nói là an hem kết nghĩa, chỉ là bạn mà thôi nhưng thâm tâm em biết người ta không nghĩ như vậy, người ta vẫn luôn hi vọng em sẽ dành cho người ta một chút tình cảm gì đó, em biết rõ như vậy nhưng em lại luôn phớt lờ anh và còn buồn anh nữa, anh không biết em đang nghĩ gì khi để cho người ta hi vọng như vậy, em đành tâm vì người ta mà nói với anh câu đó ư: “nếu anh còn như vậy thì khoảng cách giữa anh với em sẽ ngày càng xa hơn đó nha.” Em nghĩ em nói thế mà nghe được sao, em có nghĩ đến cảm giác của anh khi đó không, em có biết em đã làm tổn thương đến lòng tự trọng của anh, niềm hi vọng của anh, và nhất là tình yêu của anh không. Nếu em yêu anh và trong tim em chỉ có anh thì em sẽ không làm như vậy đâu. Anh không mong em được như bao người con gái khác, anh chỉ cần em biết giới hạn cho các mối quan hệ khác mà thôi. Anh đã vì em từ bỏ tất cả, từ chối tất cả tình cảm của những người con gái khác chỉ để yêu và tôm thờ duy nhất em trong trái tim này nhưng em dường như đang coi thường những thứ em đang có, hạnh phúc anh mang đến cho em em không coi ra gì sao, anh đã lặn lội xa xôi, không ngại nguy hiểm, đường xuống nhà em anh không biết đi thế nào, anh sợ lạc đường lắm nhưng vì yêu em nên anh phải đi, anh đã hạnh phúc thế nào khi lần đầu tiên gặp em, em có biết tất cả điều đó không, sao em lại đang tâm vô tình với anh như vậy. Em quan tâm người đó bỏ mặc anh cô đơn suốt 4 ngày ròng, anh gọi cho em thì máy em bận, anh biết em nói chuyện điện thoại với người đó, anh buồn và giận em lắm. Anh không biết người ta có suy nghĩ hay không, có biết liên sỉ hay không, người ta dù gì cũng lớn hơn anh với em 3 tuổi cơ mà, cũng đã là một người lớn rồi mà sao người ta không hiểu được điều đơn giản đó chứ. Người ta có người yêu rồi thì sao còn lại theo đuổi như vậy chứ, nói đến thì em lại giận anh và bênh vực cho người đó, vậy là em nói anh sai và người ta đúng sao. Bây giờ anh không bên em, em sẽ tìm đến bên người ta và người ta tìm đến em đúng chứ? Cả tuần này anh không ngừng suy nghĩ về em, về chúng ta, về quãng đường chúng ta đang đi, sao mà gập ghềnh và trắc trở như vậy, anh buồn lắm, anh lên Ola để viết những dòng me cho em để khi em lên sẽ thấy được những dòng tâm sự của anh, nỗi nhớ của anh nhiều như thế nào, ngày nào anh cũng chờ nick em sáng lên nhưng chỉ trong vô vọng, cô đơn bao phủ khắp căn phòng của anh, anh buồn và anh đã khóc, những giọt nước mắt khóc cho tình yêu chúng mình đó em biết không?

Anh nghe tin bão đổ bộ vào miền nam, nhất là các quận trung tâm thành phố, anh nửa mừng nửa lo, anh mừng vì nghe tin sẽ đổ bộ vào nội thành chứ không ở ngoại thành nơi em ở, anh lo là vì đó là dự báo thôi chứ thiên nhiên mà ai cũng biết là thất thường lắm có khi sẽ đi qua nơi em ở thì sao, anh lo lắm, anh không ngủ được cả mấy ngày nay vì lo lắng và anh đã khóc nữa em à, anh khóc nức nở lên, khóc cho nỗi nhớ thương không nguôi, khóc cho sự lo lắng đến phát điên của anh lên đi được và khóc cho sự cô đơn của trái tim đang gào thét tên em.

Mai anh sẽ xuống nhà của em, anh không biết sẽ gặp được em không nữa, nếu gặp thì em sẽ như thế nào, có vui hay không, mừng không hay là một thái độ khác với anh, lạnh lùng đuổi anh về chẳng hạn, có thể lắm chứ.

Nhưng em ơi, anh hi vọng sẽ được gặp em và ôm em thật chặt để em biết anh yêu và nhớ em nhiều thế nào, dẫu biết được rằng nhớ em là nhiều nước mắt nhưng anh thật rất nhớ em đó Nie à.

Anh yêu em rất nhiều, nhiều hơn bản thân anh nữa, nhiều hơn những gì anh nói nữa, hãy mãi bên anh em nhé, anh cần em cho cuộc sống này.

Anh yêu em, Nie!

dung.gerrard15693@gmail.com

vnthutinh.com