Em đang cảm nhận được cả những tiếng thở của mùa thu. Thời gian sao cứ trôi chậm lại để nỗi nhớ anh cứ mỗi lúc một thêm.
Có ai đó đang mang cả thế giới đến bên em, phải chăng đó là thượng đế? người mà e cứ hay trách móc bỏ mặc em cô đơn giữa yêu thương của cuộc đời ?
Em đã từng nghĩ: “Chẳng có nụ cười nào rồi sẽ làm em say đắm đâu” – Em vốn vẫn lạnh lùng và ương ngạnh như thế đấy. Nhưng phải nói rằng anh cười đẹp thật – nó khiến em ghen tỵ với những cô gái mà anh từng thương yêu, khiến em hơn một lần thầm ước có thể được chết trong nụ cười ấy. Rồi lại ích kỉ chỉ muốn chiếm giữ cho riêng mình…
Để giờ phút này em thấy mình ngốc nghếch – bị nụ cười ấy làm xuyến xao mất rồi !
Giá mà em có đủ quyền năng che đậy hết những thứ cảm xúc này – giấu nhẻm đi rằng “có một nỗi nhớ vô hình đang hiện hữu”
Vốn dĩ em không tin vào tình yêu sét đánh, hay tất tần tật những điều người ta cứ nói về tình yêu, em chỉ tin vào cảm xúc của mình – vậy mà giờ nó cũng không nghe theo em nữa – “những cảm xúc chẳng biết nghe lời”
E ghét phải nhung nhớ, em ghét cái cảnh tượng mình như con ngốc vậy, mặt thộn ra vì muốn được anh dỗ dành. Và thấy mệt lắm khi có một thằng dở hơi nào đấy cứ chạy trong tim em suốt cả ngày – cái con người đó đáng ghét, anh nhỉ? Không thấy mệt sao chứ?
Kiểu muốn bắt đền í, làm trái tim em chật chội đến nghẹt thở, thiếu oxy một cách trầm trọng. Mà em thì không thể sống thiếu oxy được – A biết rồi đấy !
Nếu anh bảo em đọ sự gan lì với anh thì em sẽ thua – thua một cách ê trề luôn thật đấy, trái tim em sẽ vỡ ra vì thiếu cái giọng nói trách móc của anh mất. E nhác nhắn tin, nhác sạc pin, nhác gọi điện, nhác quan tâm người khác, càng ghét phải đáng yêu chỉ yêu chiều lạnh lùng, cũng nhác vòi vĩnh và nũng nịu luôn – nhưng mà những thứ này như nó đang phản bội em ấy anh ạ – ít ra thì nó chẳng đúng với anh tẹo nào 🙁
Em thèm cái cách một cô gái mè nheo một chàng trai ghê ghớm, thèm cái kiểu mà không giống ai :ss Chả hiểu sao mình lại thành ra như thế nữa – tự dưng đi Gato với bọn có gấu. Mà mấy anh chàng đấy làm gì đẹp trai bằng anh đâu cơ chứ ?
Mà thôi, kệ bọn có gấu đi – Nhưng sao chạy gì nhanh zữ vậy, để yên cho người ta còn thở nữa chứ.
À quên, Thu rồi – mình hẹn hò đi anh ?
~ Phương Subi ~