Em lặng lẽ đi bên anh trong những chiều gió về. Anh gục gặc đầu ngắm nhìn kiểu tóc mới của em. Anh bảo anh thích con gái để tóc dài dịu dàng. Em cắt mái tóc mình ngắn đến ngang tai. Anh bảo anh thích con gái có khuôn mặt hiền hậu. Em suốt ngày vẽ mắt khói và trang điểm đậm. Anh bảo anh thích ngắm con gái mặc váy đi giầy cao gót. Em lại chọn quần jean và đi giầy thể thao. Anh bảo anh thích con gái yếu mềm một tí. Em lại là cô gái quá mạnh mẽ, cá tính. Em biết, những gì thuộc về em anh đều không thích.
Nhưng… Anh gọi em là cô gái thú vị nhất anh từng biết.
Những khi rảnh rỗi, anh rủ em đi uống cà phê, trà đá vỉa hè. Ngồi bên anh, em muốn thời gian hãy trôi chầm chậm. Anh hỏi em sao không chịu có bạn trai đi, sắp ế tới nơi rồi đấy. Em ngước mắt lên trời, đáp rằng chưa muốn, vả lại em còn đi học, lo gì chứ. Anh lại cốc đầu em, dịu dàng nói: Ngốc này, anh không muốn em gái anh xinh đẹp thế cứ lủi thủi một mình đâu nha. Em buồn bã nghĩ rằng: Em có anh rồi mà…
Trời chợt đổ mưa. Đường về xa lắc, anh sợ em lạnh, cởi áo mình choàng lên vai em. Em bướng bỉnh không chịu, anh lườm mắt bảo rằng em thật ngốc nghếch, bị cảm thì sao, anh lo lắm đấy. Em khẽ rụt cổ, ngoan ngoãn nghe lời. Anh nháy mắt nghịch ngợm: Ôm chặt anh cho đỡ lạnh nhé cô bé.
Đêm đó, em đã nghĩ về anh, rất nhiều…
Rồi chúng ta lại gặp nhau. Nhìn em hồi lâu anh bảo: Em để tóc dài đi. Em ngỡ ngàng đáp: Vì sao? Anh xoay xoay ly nước trong tay: Anh nghĩ em sẽ rất đẹp. Em đưa tay vuốt cái cổ cao kiêu hãnh: Không bao giờ.
Kể từ hôm đó, mỗi sáng thức dậy, mỗi tối trước khi đi ngủ em lại đứng ngắm mình trước gương xem tóc đã dài chưa.
Sinh nhật em, anh tặng em đôi khuyên tai tuyệt đẹp. Hai má em ửng hồng, nhưng chợt nhớ đã lâu rồi mình không đeo khuyên, lỗ bít mất rồi.
Tối đến. Em ngồi cắn răng chịu đau trong tiệm bấm khuyên tai.
Em giận hờn vu vơ khi nghĩ về những dòng chữ trong tấm thiệp chúc mừng sinh nhật – mãi hạnh phúc nhé em gái ngố – nếu anh luôn ở bên em thì hạnh phúc rồi, mà sao cứ mãi gọi em là em gái, anh có quyền gì đòi làm anh trai của em. Em muốn anh là một nửa còn lại của em cơ.
Anh đi xa trong lúc em không ở thành phố. Chuyến đi quá bất ngờ làm em thấy hụt hẫng. Em gọi điện chúc anh lên đường bình an, đầu dây bên kia, anh nói lời tạm biệt.
Rồi những ngày không anh, thành phố này trở nên già cỗi. Những kỉ niệm đan thành nỗi nhớ, khi anh quay về em hứa sẽ nói… yêu.
Em đứng trước gương ngắm mình thật lâu. Tóc em dài chấm vai trông thật hiền. Không kẻ mắt khói và cũng không đi giày thể thao, hôm nay em thật xinh đẹp trong chiếc váy màu đỏ mận và đôi giày cao gót điệu đà. Hôm nay, anh về.
Anh hẹn em đến quán cà phê quen. Em đến sớm hơn giờ hẹn nhưng quá bất ngờ, anh đã ngồi đợi sẵn. Đón em bằng một nụ cười thật hiền, anh giới thiệu bạn gái với em. Đến lúc đó, em mới nhận thấy giữa chúng ta còn có một người khác, người đó đang khoác tay anh đầy yêu thương. Em cười nhạt nhòa…
Em trốn khỏi thế giới của anh. Anh ra đi từ thế giới của em.
Nghỉ hè năm ấy, em đã xin ba mẹ về quê ngoại chơi để tránh cái ồn ào của phố thị, để quên đi những kỉ niệm ngọt ngào về anh.
Đã thật lâu số của anh mới hiện lên trên màn hình. Em mệt nhoài sau cơn ngủ vùi, chậm chạp nhấc máy. Anh nói muốn gặp em.
…
Những đợt sóng rì rào vỗ bờ không ngơi nghỉ. Em khoanh tay trước ngực đứng nhìn ra biển đêm, anh đứng nhìn em. Anh nói nhớ em vô cùng, anh hỏi thời gian qua em đã ở đâu mà anh tìm hoài không thấy. Em cười thật nhẹ, nụ cười cũng mong manh như chính con người em vậy.
Em biết không, thời gian qua anh đã ngộ ra một điều rằng: Thế giới này nhỏ lắm, chỉ cần xoay người một cái là không ngờ rằng mình sẽ gặp được ai. Nhưng thế giới này cũng lớn lắm, chỉ cần quay lưng bước đi là sẽ chẳng bao giờ gặp lại! Anh không ngờ anh vừa xoay lưng, em đã biến mất. Trong khoảng thời gian đó, anh nhận ra em mới là người anh yêu thương nhất, anh phải ở đây, phải nắm tay em và nói những lời này – đó là điều luôn hiện hữu trong đầu anh, thôi thúc anh tìm em và gặp em.
Em ngước mặt lên, nhìn thật sâu vào mắt anh, nghẹn lời: Em nhớ anh.
Anh biết em sẽ luôn đợi anh mà. Cảm ơn em vì đã luôn đứng yên, để hôm nay anh may mắn tìm thấy em trong đời mình, một lần nữa. Cảm ơn em vì tất cả. Anh yêu em.
Yêu anh nhé, em gái!
tim ai le @yahoo.com
vnthutinh.com