Bởi vì Em yêu Anh

Thiên Hương, 26/06/

Đêm đã về khuya nhưng em không sao ngủ được! Cũng chẳng hiểu tâm trạng của mình lúc này nên tả sao cho đúng nữa! Cầm bút lên và Em muốn tâm sự với Anh cho ngắn lại một đêm dài, trăng hôm nay lên muộn nhưng viên mãn tròn đầy. Em đã đứng hàng giờ dưới ánh sáng bạc lung linh ấy để hướng về nơi có Anh và mơ đến những kỷ niệm đan xen lên những màu hoa gấm! Tiếng thở dài không còn đậu trên môi và trong lòng cũng nhẹ dần những diều trăn trở. Anh biết không thời gian đó Em đã suy nghĩ về tất cả – về chuyện riêng, về Anh, về thời gian, về kỷ niệm cũng như mối quan hệ của chúng mình và đặc biệt Em đã suy nghĩ rất nhiều về câu hỏi của Anh ” vì sao Em lại yêu Anh“. Vâng Em cũng đã tự đặt ra câu hỏi này cho mình trong suốt thời gian qua.

Kết bạn với Anh là bất ngờ đối với Em, mà những điều bất ngờ thì thường thú vị phải không anh. Em còn nhớ lắm khi lần đầu tiên Anh đến bên Em đầy nhẹ nhàng và thân thiện, Em đã không ngạc nhiên khi Anh gọi tên Em nói lên những điều Anh biết vè Em cũng như Em đã từng biết về Anh vậy. Khi đó em đã tự hỏi sao biết nhau lâu thế mà sao không quen nhâu sớm hơn để được biết đến điều thú vị đó sớm hơn nhỉ?

Thời gian dần trôi đã nuôi lớn dần trong Em những tình cảm cùng với niềm tin yêu nhiệt thành dành cho Anh, Em biết ơn Anh vì Anh đã đến bên Em khi Em buồn nhất, hụt hẫng nhất, chán nản nhất và bất mãn vô cùng trước tất cả những điều Em vừa trải qua … Anh đã đến và cho Em biết thế nào là niềm tin yêu vào cuộc sống, cho em thêm nghị lực để vươn lên trong học tập cũng như làm thức dậy trái tim yêu như muốn ngủ quên trong lặng câm bởi dư âm của một thời quá vãng. Để rồi khi đón nhận sự ngọt ngào đầu đời từ nơi anh trao tặng thì Em như đang ở chín tầng mây để lục tìm câu trả lời cho câu hỏi ” Em có yêu Anh không“.

Khi nghe Anh tâm sự về người bạn gái cũ của Anh – Em biết Anh còn thương chị ấy lắm và chính Anh cũng đã thú nhận điều đó với Em, Em đã rất buồn vì lòng vị kỷ kỷ của người con gái trào dâng như giông tố. Em thấy mình chơi vơi giữa những dòng tình cảm. Em muốn nói với Anh là hãy quên chị ấy đi, Anh không thể sống mãi cùng quá khứ được. Nhưng Em thấy mình nhỏ bé quá thế này thì làm sao có thể là hiện tại và tương lai của Anh được, hơn nữa trong tâm tưởng Anh chưa thực sự thuộc về Em, nên Em không cho phép mình cái quyền được đòi hỏi. Em có muốn nhè đâu mà sao nước mắt khi đó cứ nghẹn ngào và từ trong sâu thẳm trái tim mình chợt vang lên câu hỏi ” tại sao Em lại yêu Anh”. Anh nói đúng, chuyện cũ với Em còn vương vấn nhiều, Em giận lắm nhưng trong lòng chưa thực sự nguôi quên. Nhiều lúc Em thấy mình thật có lỗi với Anh thật nhiều, ấy là những lúc Em lảng tránh sự nhiệt thành của Anh đấy! Mỗi lần như vậy Anh thường hỏi Em ” tại sao“. Em chỉ im lặng nhưng với sự thông minh và hiểu biết của Anh thì Em biết Anh đã hiểu tại sao rồi: tại vì Em nghĩ mình không xứng đáng với niềm hạnh phúc đó! Bởi vì sự ngọt ngào cháy bỏng ấy có sự trở về của một lời hứa không còn cơ hội thực hiện, Những khi ấy Em giận mình lắm và đã cố gắng rất nhiều để dành vị trí ấy cho sự nguôi quên … Em biết mình cần thời gian cho sự bình lặng ấy nhưng điều Em cần hơn cả là Anh chứ không phải điều gì khác, rồi lại tự hỏi mình ” vì sao Em lại yêu Anh” ? Khi Anh khuyên Em nên tha thứ và trở về với quá khứ với lý do ” Anh là người hay thay đổi không kiên trì nên Anh không có ý định chờ đợi em đâu, hơn nưa Anh nói yêu Em nhưng không phải là mãi mãi …“. Em đã nhớ, rất nhớ tất cả những lời Anh đã nói với Em, bởi vì điều đó đã khiến Em giận Anh, Em ghét Anh trong sự thương yêu đang dâng tràn khóe mắt. Nói lên lời yêu trong nghẹn ngào mà lẽ ra nó phải là một sự ghét cay ghét đắng. Nhưng Em đã tự giận mình vì chẳng thể ghét nổi Anh. Một lần nữa Em lại mang theo câu hỏi ” tại sao Em lại yêu Anh” trong cuộc hành trình của những dòng tình cảm để kiếm tìm câu trả lời cho mình và cho Anh.

Anh thân yêu! Đừng hỏi Em vì sao nữa nhé, câu hỏi ấy đã được trả lời trong suốt thời gian qua rồi, đơn giản như ” Bởi vì Em yêu Anh đó thôi” Anh ” Hoàng tử ngố” của Em ạ!

boivi

Có thể, đến một lúc nào đó trong mắt Anh – Em không còn đáng yêu nữa, Em không phải là sự lựa chọn của Anh nữa, cũng không còn là niềm tự hào của Anh nữa … khi đó Anh hãy đừng e ngại điều gì nhé! Em tôn trọng sự quyết định của Anh cho dù điều đó có khiến em đau đớn đến mức nào thì cũng chỉ mình Em chịu đựng là đủ! Chỉ cần thất Anh vui vẻ và hạnh phúc cũng đủ để an ủi và xoa dịu nỗi đau trong Em rồi. Tất nhiên Em luôn nguyện cầu cho những điều không may ấy sẽ không bao giờ đến với chúng ta, với Em – Anh mãi là tình yêu lớn trong đời. Thương mến ạ.

Màn đêm đang chuyển dần về sáng, khi ngày mai Em lại được gặp Anh cùng với những yêu thương ngọt ngào. Bầu trời quê đêm nay đang nhuốm toàn một màu thương nhớ, nỗi nhớ ấy như muốn vỡ òa như ánh dương vuột lên trên đêm tối để rồi vương xuống thế gian nỗi khát khao tươi sáng ngập tràn mỗi sớm mai… Nỗi nhớ Anh ngập đầy dần ước gì bên Em có Anh, Em sẽ được lép mình trong vòng tay đầy bao dung và độ lượng. Vòng tay ấy đã cho Em sự an toàn và ấm áp. Anh sẽ luôn luôn và mãi mãi như thế vì tinh tú của Em nhé!

xuanvinhvnf@gmail.com