Mập ơi! Đó là cái tên thân thương mà em vẫn thường gọi tên anh. Mới đó mà đã hơn một năm, thời gian trôi thật nhanh phải không anh?
TTO – Ngày anh và em quen biết nhau thật tình cờ. Anh – một người đàn ông trung niên, còn em lúc đó chỉ là cô sinh viên đại học năm 4, kém xa anh rất nhiều về tuổi tác. Cả anh và em đều ở chung dãy nhà trọ.
Lần đầu tiên gặp anh em không lấy gì làm thiện cảm mấy với vẻ mặt lúc nào cũng lạnh lùng của anh. Vì anh vừa trải qua một cuộc sống gia đình không hạnh phúc với một người vợ lừa dối đã để lại trong lòng anh nỗi đau tinh thần không thể xóa nhòa.
Thời gian trôi qua, được gặp gỡ, tiếp xúc và trò chuyện cùng anh, em thấy gần gũi, thông cảm với những gì anh đã trải qua. Còn em, một người con gái sống xa nhà, cũng cần có người chia sẻ những buồn vui và anh là người mà em cảm thấy tin tưởng để gửi gắm những nỗi niềm ấy…
Thứ 7 ngày 7-7-2007: em nhận được lời tỏ tình từ anh.
Em và anh yêu nhau từ đó, em cảm thấy thật hạnh phúc và ấm áp khi ở gần bên anh, được anh yêu thương chăm sóc. Anh là nguồn vui, là niềm an ủi những lúc em buồn, là điểm tựa vững chắc mỗi khi em gục đầu vào vai anh mà khóc khi cần được anh chia sẻ.
Có nhiều lúc em đã nghĩ sẽ cùng anh xây dựng nên một gia đình hạnh phúc, còn gì vui hơn khi hằng ngày được nhìn thấy khuôn mặt người mình yêu thương. Những tưởng hạnh phúc sẽ mỉm cười với anh và em.
Nhưng giữa anh và em mỗi người đều có một khoảng cách quá lớn mà mình không thể vượt qua được. Chính khoảng cách đó là rào cản cho tình yêu của chúng mình, phải không anh?
Anh đã quyết định nhận công tác ở một tỉnh miền tây. Em không biết anh đã nghĩ gì? Có phải anh muốn lẩn tránh em? Hay anh muốn tìm một cuộc sống mới?
Nhiều lúc em tập cố quên anh, cố xóa dần hình ảnh anh trong trái tim em. Nhưng càng cố quên em càng làm vết thương lòng tổn thương một lần nữa, càng cố quên anh chính là lúc em nhớ anh nhiều hơn. Nhưng mà có được gì đâu hả anh? Anh đã xa em thật rồi. Những lúc như vậy em chỉ biết khóc và thầm gọi tên anh. Anh N. ơi! Biết giờ này ở nơi ấy anh có nhớ em không!
Mới đây em nghe tin cuối năm anh sẽ cưới, cưới một người mà anh không hề yêu thương nhưng vì bổn phận và trách nhiệm của người con đối với gia đình. Em nghe tim mình nhói đau, không thể nào cầm được nước mắt…
Anh N. ơi! Dù em còn yêu anh nhiều lắm, nhưng tận đáy lòng mình em cầu chúc anh ở phương xa kia hãy sống thật vui và hạnh phúc nhé anh!
N&N
Tuoitre.com.vn