Anh!
Thời gian đã thật vô tình để cho em gặp anh và nó cũng đã vô tình hơn để trái tim em khắc tên anh. Anh đã đến như một cơn gió, rồi ra đi cũng như một cơn gió. Cơn gió đến và thổi vào trái tim em cái ấm áp của tình yêu rồi sau đó nó ra đi để lại băng giá của một trái tim non nớt. Tất cả những gì em đã từng cảm nhận được từ cơn gió thì bây giờ chỉ còn là hư không, chỉ còn sự trống trải vô bờ của trái tim em. Nó đang thổn thức từng ngày, từng giờ và kêu gọi tên anh – cơn gió đã đi qua.
Em không biết nên cảm ơn cơn gió đó hay là phải thù hận nó nữa. Anh biết không tình yêu sẽ biến thành thù hận khi người ta phản bội nó và làm cho nó tan nát. Anh nói anh yêu em và anh cũng đã từng vẽ ra bao nhiêu điều tốt đẹp cho tương lai của 2 chúng mình. Và khi đó em đã tin rằng mình là người hạnh phúc nhất thế giới này.
Em cũng đã tưởng tượng ra rất nhiều điều trong cái tương lai mà anh đã vẽ; nó có em, anh và cả ngôi nhà hạnh phúc mà anh đã xây lên trong trí tưởng tưởng của em. Vậy mà bây giờ nó đã được gói gọn và xoá mờ tất cả bằng 3 từ “ANH XIN LỖI” ư. Anh thì đâu có lỗi lầm gì, người có lỗi là em vì em đã quá yêu anh – yêu đến mù quáng mà không cần biết rồi đây kết quả của nó sẽ như thế nào. Em đã yêu anh và tin anh đến mức không gì có thể cản trở được tình yêu của em với anh. Nhưng đồng thời em cũng đã biết được rằng, mọi sự cố gắng của em để vun đắp cho tình yêu của chúng ta chỉ là vô vọng. Anh và em là 2 thế giới, 2 con người khác nhau – chúng ta chẳng có chung gì cả. Tuổi tác, địa vị, suy nghĩ đã khiến cho em không thể yêu anh. Giờ đây người phải nói lời xin lỗi là em; anh hãy cứ an tâm, đừng suy nghĩ gì hết và sống vui vẻ bên người đó – người mà đã và đang trao trọn cả cuộc đời mình cho anh.
“XIN LỖI VÌ EM ĐÃ QUÁ YÊU ANH”
Tạm biệt anh,
tạm biệt tình yêu của em,
tạm biệt mối tình đầu,
và tạm biệt 1 quá khứ đau buồn nhất của em.
cô bé kiêu kì của anh
thuhien250591
www.vnthutinh.com