Anh! Trước nay em chưa từng yêu ai, bởi với em mọi người con trai đều tốt nhưng cũng chẳng có ai thật sự tốt cả. Không một ai khiến em rung cảm, yêu thương. Thế nhưng tại sao số phận lại xui khiến em gặp anh?
Em ước gì hôm ấy em không về nhà, ước gì mọi ngưòi trong gia đình không nói nhiều về em với anh.
Bản thân em tầm thường đến mức cảm thấy mìhn không đủ nghị lực để yêu anh.
Anh từng hỏi tại sao em yêu anh?, tại sao anh yêu em, chúng ta đều không trả lời được.
Nếu biết trước người con gái ấy yêu anh nhiều như vậy thì em đã không đến với anh. Em không muốn làm người khác đau khổ. Nếu như không có em thì anh có đến với cô ấy không? Điều đau khổ nhất với em là cô ấy lại không hề biết chúng ta yêu nhau, vì anh đối xử với cô ấy như vậy, cô ấy nghĩ rằng anh là của cô ấy. Em chưa từng hỏi anh cô ấy là gì của anh, nhưng cô ấy nhận là người yêu của anh. Em không cải chính bởi em không muốn làm cô ấy buồn. Nhưng còn em thì sao?
Ai cũng cần có một khoảng trời riêng, chúgn ta đều tôn trọng nhau những lúc như thế. Nhưng em luôn nói lý do, còn anh đi bên cô ấy mà không hề nói với em. Nhiều lần nhìn cô ấy ngồi sau xe anh, trong lòng em thế nào chắc anh cũng hiểu. Sau đó anh lại vỗ về em, như thể anh muốn chuộc lại lỗi lầm.
đã bao lần em muốn từ bỏ tất cả để ra đi, nhưng nhìn anh suy sụp em lại không chịu được. Anh nói em là người cuối cùng anh đặt niềm tin? Còn với em anh là người đầu tiên em đặt tất cả, không những niềm tin mà luôn cả những gì trước nay em có, hi vọng, tình yêu,…………… Tất cả.!
Trước em, anh còn có nhiều người nên anh có thể so sánh được, còn em chỉ có một minh anh thì thế nào đây?
Nhìn anh vất vả khó khăn em không thể nào chịu đựng được. Em chỉ cần anh nói những điều anh đang suy nghĩ.
Trái tim em không thể chịu đựng được nữa, Nhìn cô ấy đau khổ, nhìn anh an ủi cô ấy, em làm sao đây?
Em không muốn nói ra vì không muốn anh thêm buồn, nhưng em đã buồn từ khi chínhthức trở về để được gần anh.
Em không biết mình nên thế nào nữa.
Đem tình yêu cùng nỗi khổ của em, cộng thêm nỗi buồn đau và nước mắt của cô ấy, anh thấy thế nào?
Cuộc sống đã vô tình mang anh đến bên em, lại nhẫn tâm để em biết sự nhịt nhằng giữa anh và cô ấy.
Em còn phải chịu đựng đến bao giờ??????????
By cobehattieukh
www.vnthutinh.com