Có lẽ đây là lần cuối cùng em được gọi anh là Bưởi! Bởi vì từ hôm nay em và anh là 2 người xa lạ. Tại sao tại sao lại như vậy? Anh đã hứa với em biết bao nhiêu để rồi cuối cùng ” mình chia tay đi em” cũng chỉ vì lý do đơn giản. Không được tuổi?
Anh có biết tình cảm anh giành cho em đã làm em ấp ủ biết bao nhiêu hy vọng không? E cứ tưởng mình là người hạnh phúc nhất, được anh yêu thương che chở, được anh quan tâm chăm sóc. Đã được yêu và yêu nhưng chưa ai cho em được cảm giác an toàn, là chỗ dựa tương lai cho em chỉ có anh. Nhưng kể từ hôm nay em mất anh thật rồi. Em đau đớn chờ đợi hy vọng, lẽ ra em không muốn làm anh khó xử đâu. Em sợ một ngày nào đó chuyện này sẽ diễn ra, em đã nắm tay anh và chỉ muốn anh hứa với em :” Dù thế nào đi nữa anh cũng sẽ cuới em” và anh đã gật đầu đồng ý.
Anh đã cho em niềm tin và hy vọng 24 ngày em thật sự hạnh phúc mặc dù em biết rằng có có ngày như hôm nay. Công viên nơi tình yêu mình bắt đầu chắc có lẽ không bao giờ em đặt chân cùng người yêu sau này của mình vào nơi ấy. Những kỷ niệm ùa về chắc em không cầm được nước mắt. Em đã chấp nhận tất cả, thậm chí không cần 1 lễ cuới hay lễ hỏi, chỉ cần gia đình anh đồng ý. Là con gái ai cũng có lòng kêu hãnh ai cũng muốn mình được hạnh phúc sánh vai bên chồng trong ngày lễ trọng đại nhất. Vì yêu anh em và gia đình em đã bất chấp tất cả nhưng cuối cùng lời chia tay cũng đã đến, anh không thể không nghe theo lời gia đình.
Em hiểu và không bao giờ, mãi mãi không bao giờ em trách anh. Những ngày tháng cay đắng khó khoăn và đau khổ cứ bám lấy em, em muốn từ bỏ tất cả, chấm dứt tất cả. Chắc từ hôm nay em sẽ buông xuôi mặc cho số phận đến đâu thì đến. Em cũng chúc cho anh được hạnh phúc. Dù xa anh em vẫn giữ mãi những ngày tháng đẹp của nhau.
Bưởi yêu
theo ngoisao.net
www.vnthutinh.com