Hương hoa… tỏa vào nỗi nhớ!


Sau khi chia tay tình đầu, để tránh những cơn đau dằn vặt, tôi rèn luyện cho mình… kỹ năng quên để được sống bình yên. Tôi không còn nhớ ngôi trường nhỏ xíu đẹp như lâu đài ngày xưa mình từng đi học, với mùa khai trường e ấp của năm đầu học lớp đệ tam!

Sân trường tôi thơ mộng, chỉ duy nhất một bóng cây xanh, là gốc mai chiếu thủy cổ thụ đủ che mát cả khoảng sân mênh mông, với rất nhiều xe đạp, xe gắn máy dựng xung quanh. Gốc mai chiếu thủy với muôn ngàn cánh hoa li ti chi chít tỏa hương suốt bốn mùa bay vào từng ngóc ngách của những căn phòng học nhỏ.

Thấm thoát cũng đến năm cuối cùng của bậc phổ thông trung học. Trong buổi tiệc liên hoan cuối cùng, lớp trưởng quy định bên nữ sinh phải lần lượt lên hát, dù chỉ một câu… Và chàng trai nào tình nguyện lên đàn… thì xem như đó là lời tỏ tình chính thức!

Đến lượt mình, tôi vội vàng đứng lên, không giới thiệu để khỏi “bị” ai đàn, tôi hát liền một câu trong bài Như cánh vạc bay… Thế nhưng anh cũng nhanh chóng rút chiếc harmonica ra thổi đệm theo trong tiếng reo hò cổ vũ của bạn bè. Gần tàn buổi tiệc, anh ôm đàn đến ngồi kế bên tôi, đàn và hát trọn vẹn lại bài hát ấy. Tôi không biết tại sao lúc đó tôi lại lẩn tránh tia nhìn đa cảm từ đôi mắt sâu thẳm của anh, dù biết lòng mình sẽ mãi không quên!

Rời sân trường, bước ra khỏi vùng bóng mát và hương thơm của gốc mai chiếu thủy, cuộc sống thực tế cho tôi cái nhìn tỉnh táo, lạnh lùng. Nhiều năm tháng qua, tôi bằng lòng với sự lựa chọn của mình.

Rất chán mấy nhỏ bạn ướt át, lãng mạn, cứ lâu lâu gọi điện lúc nửa đêm về sáng, giọng sũng nước mắt: “Mình nằm mơ thấy T” hay “…thấy X”, những hình bóng tình đầu vụng dại, chia tay khi chưa kịp nói lời yêu, chỉ nhờ gió mây, nhờ thơ nhạc gởi gắm nỗi niềm.

Giờ thì tôi rảnh rỗi nên trồng hoa. Mảnh sân nhỏ có đủ sắc màu xanh đỏ tím vàng vui mắt. Một ngày vừa mở cửa nhà, hương thơm ùa vào căn phòng nhỏ… Mùi hương của tháng ngày thơ mộng tuyệt vời với những xuyến xao rung động đầu đời. Cuối sân, cây mai chiếu thủy đã nở hoa…

Điều cần phải quên bao nhiêu năm qua, vậy mà sáng nay mùi hương hoa mai chiếu thủy đã… phà vào nỗi nhớ. Nỗi nhớ chợt bùng lên mãnh liệt. Trong vùng hương hoa ấy ngày xưa, có một người con trai ôm đàn ngồi hát…
Theo tuoitre.com.vn
www.vnthutinh.com