Thư cho anh!


Ta quen nhau bằng hai chữ ” tình cờ “.Bây giờ ta xa nhau, cũng chỉ vì hai chữ “không duyên “. Ta không nên trách ông trời trớ trêu, ta cũng đừng nên hỏi vì sao thế này, em tin anh cũng đã biết chuyện gì xảy ra giửa chúng ta.
Nói một cách chính xác thì chúng ta không hợp nhau, điều này dáng lẽ chúng ta phải nhận ra từ trước. Quen nhau, chúng ta đều có cảm giác làm gánh nặng cho nhau, vậy sao chúng ta không cùng nhau tìm ra lối thoát ? Thời gian ở bên nhau, em cũng đã biết thế nào là hạnh phúc, nhưng, hạnh phúc đó dến nhanh quá anh à, nhanh thật nhanh khiến em chưa thể thích ứng. Lúc đầu thì em cũng chỉ muốn đùa giởn với tình cảm của anh…thế nhưng thời gian sau này, em cảm thấy thích anh thật sự.Điều đó là quá đối với anh đúng ko?…
Những ngày đầu quen em, anh hứa biết bao nhiêu là điều, khiến em chỉ nghĩ đến hạnh phúc, chẳng thể nào hình dung được một sự đắng cay..:rằng ta chia tay nhau.
Nhiều khi em còn mơ hồ…em cứ tưởng mình chưa tỉnh mộng…và vẫn cứ ngu ngơ ôm ấp một hình ảnh nào đó…em mơ và em cứ mơ….
Em quen anh nhẹ nhàng…em không bao giờ nói cho anh nghe những suy nghĩ chủa em bằng lời nói…em thì thường cho anh nghe nhạc, điều đó khiến em khác biệt với những người khác…
Những ngày gần đây, anh xao lãng anh mệt mỏi…anh trút giận vào em…chưa bao giờ em nghỉ mình lại là gánh nặng của anh…nhiều khi anh nói em có lỗi…nhưng thật sự em không có lỗi…những người khác nói rằng anh xấu tính…em mặc kệ…nói rằng anh gạc em..em cũng mặc kệ…nhưng già như anh đừng bỏ mặt em như bây giờ thì em cũng không quyết định chia tay thế này…
Những ngày đầu quen anh, em hỏi : khi nào mình xa nhau vậy anh? ..anh thì ngập ngừng…nhẹ nhành nói: khi anh không còn là người em yêu..nhưng em nên nhớ..anh không bao giờ thôi yêu em..ôi…em lại thèm khát được nghe anh nói những lời này quá..cho dù em cũng không biết nó thật lòng hay giả dối…nhưng tất cà hết rồi anh nhỉ…chúng ta xa nhau…có lẻ là tốt cho nhau hơn..và em cũng chúc anh sẽ vui bên những người mà anh yêu quí…mong anh hãy biết trân trọng những gì đang có…đừng dối xử với người yêu của anh như anh đã từng đối với em….em sẽ vẫn dùng cách thức cũ….như là muốn nhẹ nhàng và không đau khổ …em sẽ cho anh nghe một bài hát…như là lời tâm sự của em…
Em biết sẽ không có thiên đường, sẽ không còn yêu thương..
Và em biết sẽ không giữ anh được đã lâu rồi..
Ngày ta mới quen nhau, mới yêu nhau với em đẹp biết mấy..
Giờ mãi nơi đâu dẫu vắng xa không bao lâu ,thao thức chờ từng ngày dài, mong nhớ hoài…
Em đếm sao khuya, nhắc tên ai , biết ai còn nhớ đến ngày xưa những cơn mưa phố trưa buồn giờ còn mỗi em lạnh thêm..
Ngày tháng vô tâm cứ hờ hững trôi..Tình mãi xa xôi chẳng tìm đến nơi..
Rồi bỗng hôm nao chợt nhìn thấy nhau..quay mặt đi em bật khóc..quen nhau bao lâu ?…Nay đành sao chối từ..
Em đếm bước chân khắp căn phòng,
vẫn như còn đâu đây một chút thoáng hương xưa dấu yêu còn ngày nào đã xa, còn đâu…
Tình vẫn trong em như ngày mới quen..Tình vẫn biết ghen,biết buồn những đêm..
Người mãi nơi đâu không về với nhau,đêm từng đêm em bật khóc..Bao năm yêu nhau…nay tàn theo khói mờ..
Em đếm sao khuya ,nhắc tên ai ,biết ai còn nhớ đến ngày xưa những cơn mưa phố trưa buồn giờ còn mỗi em lạnh thêm..
Anh vẫn miệt mài đường dài, em nhớ hoài…

By nam_nguyen
www.vnthutinh.com