Hà Nội chiều mưa ngày 22 tháng 4 năm 2008
Chồng yêu của em!
Giờ này Anh đang làm gì , có nhớ Em chút nào không? Hôm qua chúng ta còn ở bên nhau mà bây giờ đã cách xa hàng trăm km rồi. Em nhớ Anh quá, Em không biết làm cách nào để cho vơi đi nỗi nhớ này đây. Anh biết không, nhìn trời mưa mà Em chỉ ước 1 điều, ước rằng giờ này Anh đang ở bên cạnh Em để chúng mình cùng ngắm mưa.
Mấy hôm trước ở Mộc Châu, trời mưa cũng to nhưng Em chưa kịp nhìn thấy vì lúc ấy Em đang bị tình yêu che mắt. Anh biết không, Em yêu thảo nguyên, yêu đồi chè, yêu những ngọn núi sừng sững, yêu ngôi nhà gỗ xinh xắn với vườn cây um tùm và hàng hồng leo thơm ngát nhà mình. Em yêu và muốn quay về lắm. Không biết liệu Em còn có cơ hội để trở về nữa không nhỉ? Em muốn ngày nào cũng được Anh chở đi trong hương thảo nguyên bát ngát như thế, Em thèm vị sữa chua Mộc Châu, thèm mùi thịt thỏ quay, nhớ miếng cá Anh gắp cho lắm, Anh biết không?
Chồng yêu!
Em đã nói dối Anh đấy, những lúc tình yêu của chúng ta thăng hoa là những lúc Em hạnh phúc nhất, Anh có biết không? Em hy vọng tất cả những lời nói của Anh đều là sự thật mãi mãi. Chúng ta sẽ không phải xa nhau lâu nữa đâu phải không Anh? Em hứa sẽ luôn yêu Anh, mãi mãi yêu Anh, chúng ta sẽ mãi mãi hạnh phúc. Em rất tự hào về anh và sẽ làm cho anh được hạnh phúc bởi Em yêu anh nhiều lắm anh biết không. Em nói điều này cho Anh biết nhé, lúc nào Em cũng cảm giác như tình yêu của Anh đang tồn tại trong Em. Em nhớ Anh nhiều lắm, nhớ từng giây từng phút, Anh à! Lúc nào Em cũng mong ước Anh yêu Em và nhớ Em như là Em đang yêu và nhớ Anh vậy. Em không sợ mất Anh nên Anh cũng đừng lo mất Em nhé, vì Em là người phụ nữ thuỷ chung nhất trên trái đất này mà!
Yêu Anh vô cùng!
ký tên: Vợ yêu
By: nguoidensau
www.vnthutinh.com