Minh là một trong số nam sinh viên thường đến mua xôi của em. Anh rất tử tế, không chọc ghẹo em và cũng không bao giờ nhận lại tiền thối.
Em sinh ra dưới một ngôi sao xấu. Lên 5 tuổi em đã mồ côi cha mẹ. Nhờ tình thương và sự bảo bọc của bà ngoại, em mới được sống và lớn lên. Bà đã nuôi em bằng những gánh rau thu hoạch trong vườn. Em rất thương bà, nên từ năm lên 10 tuổi, em đã thay bà ra chợ bán rau. Dù cực nhọc nhưng em vẫn không bỏ học. Em luôn ý thức phải học tập thật giỏi mới có học bổng để đi học tiếp. Năm tốt nghiệp THPT cũng là năm bà em mất. Trước khi bà mất, bà dặn em phải học để có tương lai. Một con bé 18 tuổi bơ vơ, không có tiền bạc phải nối tiếp ước mơ như thế nào đây? Lo hậu sự xong cho bà, em chỉ còn hai bàn tay trắng. Một cô bạn rủ em lên thành phố kiếm việc làm. Em nghĩ đó cũng là một ý kiến hay, em vừa có thể vừa học vừa làm.
Gửi nhà cửa vườn tược cho người dì họ, em lên thành phố để mưu sinh. Nghĩ thì dễ nhưng khi bước vào thực tế mới thấy vô vàn khó khăn. Cuối cùng em đã chọn bán xôi vò ở trước cửa trường đại học. Bởi bà ngoại em nấu xôi ngon có tiếng, em cũng học được ở bà ít nhiều. Hơn nữa công việc này chỉ bận rộn vào buổi sáng sớm, em còn có nhiều thời gian để học thêm.
Minh là một trong số nam sinh viên thường đến mua xôi của em. Anh rất tử tế, không chọc ghẹo em và cũng không bao giờ nhận lại tiền thối. Có một hôm em bị công an đuổi (vì bán ở lòng lề đường), anh kịp thời giúp em bê thúng xôi chạy trốn. Đến khi thân nhau rồi, em mới kể cho anh nghe về hoàn cảnh của mình.
Một tuần sau, Minh bảo em đến nhà, anh xin mẹ cho em làm người giúp việc. Hàng ngày em lau dọn nhà cửa, giặt giũ, đi chợ, nấu ăn. Nhờ cần cù siêng năng mà mẹ Minh rất quý em. Sau đó em xin phép được đi học vào buổi tối, Minh lại qua trường đón em đi ăn chè hay uống nước. Minh cũng hay tặng quà cho em mỗi khi đi xa về.
Cho đến một hôm, cha mẹ Minh đi vắng, trong nhà chỉ có em và Minh. Minh đã bày tỏ tình cảm của mình với em. Đó là lần đầu tiên em nhận được nụ hôn của người con trai. Rất hồi hộp, ngọt ngào nhưng cũng rất lo sợ. Em biết em và Minh ở hai thế giới khác nhau, không thể nào đến với nhau được nhưng rồi em không cưỡng lại được tình cảm của mình.
Tình cảm lén lút giữa em và Minh chỉ được một thời gian thì bại lộ. Mẹ Minh chờ lúc anh đi thực tập để đuổi em ra khỏi nhà. Những lời lẽ của bà khiến em rất đau. Bà nói em là thứ “đỉa đòi theo chân hạc”, là kẻ hám tiền. Bà còn tuyên bố “Dẫu có chết cũng không chấp nhận em làm dâu. Cho nên em hãy biết thân phận mà rời xa Minh!”. Từ lâu em đã xem bà như một người thân vì bà đã đem lại sự ấm áp cho em nhưng em không ngờ bà chỉ coi em là một kẻ thấp hèn, một con ở không hơn không kém.
Em và Minh đã có một tình yêu rất đẹp (Ảnh minh họa)
Em bỏ TP. HCM ra đi mà không một lời từ biệt Minh, trở về quê dự kiến kiếm kế làm ăn nhưng ngôi nhà và khu vườn nhỏ của bà em lại nằm trong khu quy hoạch giải tỏa. Em dùng số tiền bồi thường để làm vốn về Cần Thơ vừa buôn bán, vừa học tiếp. Mới đầu em buôn bán trái cây, sau đó mở vựa trái cây làm đầu mối buôn bán. Việc làm ăn phát triển tốt, em mua đất vườn và trồng trái cây xuất khẩu. Đến lúc này em chợt nghĩ, có được ngày hôm nay chính là nhờ mẹ Minh. Chính sự tổn thương, lòng tự trọng đã khiến em nỗ lực để vươn lên.
Vừa rồi em tình cờ gặp Minh trong hội chợ trái cây. Anh cho biết sau khi em đi anh đã tìm em ở khắp các trường đại học ở thành phố rồi về quê tìm nhưng không được. Sau đó anh đã đi du học và mới về hồi năm ngoái. Anh xin lỗi em vì đã không bảo vệ được em. Bây giờ gặp nhau rồi, anh sẽ không để mất em một lần nữa. Chị ạ, 7 năm qua em rất đau khổ vì yêu Minh. Trái tim em bây giờ đã nguội lạnh. Em chỉ muốn sống một mình, dành hết thời gian cho sự nghiệp. Em không muốn bị tổn thương thêm một lần nữa. Nhưng khi nhìn vào ánh mắt thiết tha của Minh, em lại thấy xao lòng. Em thật sự cảm thấy rất mâu thuẫn. Em sợ rằng mình sẽ không thể hòa hợp được với mẹ Minh. Trong mắt bà em luôn là kẻ hèn kém. Biết làm sao đây? Em rất mong nhận được lời khuyên
Hạnh phúc gia đình