Trong 3 năm qua anh cũng đã cảm nhận được tình yêu của em dành cho anh, vậy nhưng em vẫn luôn thường hỏi anh rằng: “Tình yêu của anh dành cho em nó như thế nào?”. Thật sự cho đến bây giờ anh cũng không thể trả lời được. Anh chỉ có thể chứng minh bằng hành động của mình mà không thể trả lời được bằng lời nói. Trong mắt anh lúc ấy em dường như là ngôi sao sáng nhất trên bầu trời. Và cũng trong thời gian đó anh đã nhận được rất nhiều sự quan tâm, chăm sóc của em. Trong thâm tâm anh thầm cám ơn em về những sự quan tâm đó. (nặn mụn, nhổ tóc, giặt đồ và em tắm cho anh….)
Anh đã hứa với lòng mình rằng anh sẽ không bao giờ rời xa em cho dù bất cứ tình huống nào, trong bất kỳ hoàn cảnh nào đi nữa. Và em cũng từng nói với anh rằng đôi ta sinh ra là vì nhau và là của nhau cho nên em sẽ bên anh suốt cuộc đời. Em đã tùng hỏi anh “em là mối tình thứ mấy của anh?” anh cũng đã nói tất cả và thâm tâm anh vẫn biết là không hẳn là đầu tiên cũng không phải là duy nhất nhưng đến trước ngày 5/5 anh vẫn nghĩ là mãi mãi.
Anh vẫn nhớ có lần em hỏi “tại sao anh yêu em?” anh đã nói dối em là “vì em xinh” nhưng thực ra mà nói anh cũng không biết, nếu anh biết anh yêu em vì sao có lẽ anh cũng đã biết cách ngừng yêu em rồi. Và anh nhớ em hỏi anh “Anh yêu em thật không?” anh đã nói là “anh yêu em” nhưng thực ra anh đã nói dối em đúng ra thì “anh yêu em rất nhiều”.
Anh có thể làm tất cả vì em nếu em yêu anh, anh có thể cạo đầu, uống rượu, thậm chí nhảy xuống hồ có lúc vì yêu em anh đã nghĩ vậy nhưng anh vẫn là chính anh, anh không muốn em yêu anh đã 3 năm để rồi hôm nay em, hay bạn em nghĩ em yêu phải thằng ngu.
Vậy nhưng sống trên đời không ai lường trước được chữ ngờ. Trong thời gian ở xa anh đã có một người con trai đến với em, an ủi em những lúc em buồn và người ta đã làm được hơn anh có lẽ vì tất cả mà chỉ em mới biết.
Anh yêu em nhiều như thế, nhưng đôi khi anh cũng thật vô tâm. Anh quên mất hôm nay em diện bộ đồ mới, quên mất rằng mái tóc em có gì lạ, quên cả việc em hờn dỗi nếu như anh không nhận ra. Nhưng anh không hề quên tình cảm anh dành cho em, em yêu! Anh sẽ không quên ngày sinh của em, không quên ngày kỷ niệm của hai đứa, (em còn nhớ không? Năm nay anh tính tạo cho em bất ngờ ở quán Xích Đu đó nhưng….) không quên cả những gì mà em bắt anh phải nhớ, vì anh yêu em. Một ngày của anh bây giờ vẫn bắt đầu bằng hình ảnh của em và kết thúc cũng bằng hình ảnh của em.
Anh biết trong em vẫn còn câu hỏi “anh còn yêu em không?”. Tình yêu của chúng mình dài và ngọt ngào đến vậy không lẽ chỉ phủi tay là hết? Nhưng em biết không, trong anh bây giờ luôn là sự đấu tranh theo hai dòng suy nghĩ. Giữa lý trí và tình cảm. Lý trí bắt anh phải quên em, không được liên lạc với em nữa. Lý trí bắt anh phải giữ lấy sỹ diện của một thằng con trai mới yêu lần đầu (gặp quen và yêu em anh mới nhận ra rằng em là người anh yêu thật lòng nhất và là mối tình đầu của anh). Lý trí bắt anh phải luôn lạc quan vào cuộc sống, hướng tới tương lai, niềm hạnh phúc đang chờ anh ở phía trước. Nhưng con tim anh thì không chịu nghe lời, nó vẫn nhớ tới em thật nhiều. Con tim vẫn thỉnh thoảng nhắn tin hỏi thăm em, quan tâm tới em chứ lý trý anh thì tuyệt đối không. Không biết bao giờ lý trí mới thắng được con tim!
Lần đầu tiên anh cảm nhận được nước mắt mặn đắng đến nhường nào, lần đầu tiên anh cảm nhận được nỗi đau của con tim khi bị xé nát. Một nỗi đau nhói lên trong lòng anh một cách âm thầm và lặng lẽ có lúc gào thét. Và giờ đây mặc dù cõi lòng anh vẫn chưa nguôi nhớ về em và nỗi buồn trong anh vẫn chưa thể vơi đi được, nhưng anh vẫn luôn chúc em được hạnh phúc.
Anh cũng cảm nhận được mình cũng có một chút hạnh phúc vì đã được em để tâm, chú ý đến trong suốt thời gian mà anh với em gần nhau. Hạnh phúc khi được em chăm sóc an ủi em mỗi khi anh buồn và hạnh phúc khi thấy em hạnh phúc bên cạnh người yêu mới. Và đến giờ anh đã nhận ra rằng trong cuộc sống này còn có một thứ hạnh phúc nữa, đó chính là “Thứ hạnh phúc gọi là chia tay”.
Có những mối tình thoáng qua như giọt sương nhưng đọng lại cả một kiếp người. Với anh và em không chỉ là những giọt sương mà là cả biển tình. Bởi vậy: Có gì mà không vui chứ? Tại sao tôi phải khóc? Tại sao tôi phải buồn khi người tôi yêu hạnh phúc? Anh nghĩ em đang rất hạnh phúc vì người ấy hơn anh về tất cả.
Hẳn em đã biết anh yêu em nhiều như thế, nhưng anh biết điều đó vẫn chưa bằng tình yêu em dành cho anh. Vẫn chưa bằng nụ cười trên môi em khi anh chạy qua em, vẫn chưa bằng cái liếc mắt của em khi ánh mắt anh dừng lại ở một người con gái xa lạ, vẫn chưa bằng một vòng tay ôm anh khi chỉ có hai chúng mình… và vẫn chưa bằng tình yêu em đã dành cho anh.
Không biết anh cảm thấy thế nào nhưng đến bây giờ trong mơ anh vẫn không tin mọi chuyện diễn ra nhanh đến vậy, nhưng sự thật thì vẫn là sự thật. Hạnh phúc thật mong manh phải không em? Anh đã yêu và tin em tới giây phút cuối cùng, chắc em cũng không biết tại sao phải không? Tại vì anh quá yêu em. Vì vậy anh vẫn luôn cầu chúc hạnh phúc sẽ đến với em, chỉ tiếc rằng người mang lại hạnh phúc đến cho em sẽ không phải là anh nữa. “Em hạnh phúc lắm đáng ghét ơi”….điều ấy anh tin là sự thực.
Em ạ, sao em chỉ dạy anh cách nhớ thương em thật nhiều mà quên không dạy anh cách để quên em thật nhanh để bây giờ anh không biết làm thế nào để có thể quên em. Có lẽ anh biết mình không thể nào quên được những kỷ niệm đẹp về mối tình đầu. Vì vậy bây giờ anh đang cố gắng học cách không nhớ tới em nhiều nữa. Để không nhớ tới em nữa anh cố gắng tạo cho mình thật bận rộn, anh làm việc chăm chỉ hơn, anh sẽ gặp gỡ bạn bè nhiều hơn… nhưng có vẻ vẫn chưa chiếm hết thời gian của anh thì phải. Bởi anh thấy mình vẫn còn nhiều thời gian để nhớ tới em quá.
Em đã quyết định ra đi thì em cứ đi theo con đường của riêng em. “Đáng ghét” đã hận, nhưng không hề oán trách em làm gì. Mấy ngày nay anh đã cố để cho mình có được một giấc ngủ trước 2h sáng. Nhưng anh sẽ cố gắng quên em
thật nhanh và anh tin anh sẽ quên được em, em cũng đừng có suy nghĩ tới anh làm gì anh sẽ giúp em trọn vẹn bên người ấy để em có cảm giác anh là thằng đểu là sở khanh. Anh chỉ buồn rằng lúc đó anh đang trong vòng tay người khác không phải là em. Em hãy nhớ mình đã mất nhau để rồi trọn vẹn bên hạnh phúc của em.
Ta vô tình đi lướt qua nhau.