Tình yêu của anh! cho anh được gọi em như vậy cho dù em không còn là người yêu của anh nữa.
Hôm nay là ngày lễ dành cho tất cả những người phụ nữ trên thế giới này. Ngày mà ra đường nhìn phái đẹp ai cũng xinh tươi và đẹp hơn mọi ngày. Ngày mà tất cả những người đàn ông như anh đều tất tả trên tay những bó hoa, những món quà thật đặc biệt dành cho người mẹ, người chị, người em, người bạn và người phụ nữ họ yêu. Còn em, em muốn anh tặng gì nào? chắc em không cần gì cả ở nơi anh đúng không? Anh đã giành cả trái tim mình, cả tấm chân tình của mình để tặng em mà em không đón nhận thì với em tất cả những món quà từ nơi anh đều trở nên vô nghĩa phải không em?
Hôm nay em đẹp lắm em có biết không? anh nhìn thấy em muốn nói với em câu ấy nhưng sao anh không thể cất lên thành lời. Enh muốn chúc em một vài câu trong ngày này mà sao anh không thể nói được. Phải rồi! anh thật sự vẫn sốc kể từ khi em nói rằng chúng ta nên chia tay vì rất nhiều lý do từ phía em. Mặc dù anh hiểu và tôn trọng em nhưng anh vẫn không thể quên em và trở về trạng thái bình thường được.
Lúc em bước qua anh, vẫn mùi thơm ấy toả ra từ mái tóc dài mượt của em. Cái mùi tóc mà em bảo em mang nó từ Quảng Bình ra đây khiến anh đi kiếm tìm mãi mà không sao tìm thấy loại dầu gội nào giống được mùi tóc của em. Sao anh có thể tìm được đúng không em? Đó là mùi của riêng em không ai có được. Cái mùi hương ấy đã khiến anh không thể quên được em. Nhớ lắm, những lần được luồn tay qua mái tóc của em rồi anh cố hít lấy mùi hương ấy vì sợ không được ngửi thấy mùi tóc em. Đã thành thói quen rồi thì khó mà thay đổi được phải không em? Mùi hương của em đi qua anh khiến mọi cảm giác yêu đương lại ùa về trong anh. Sao em không thay đổi mùi tóc của em để anh đỡ đau khổ mỗi khi em đi qua anh? Hay em vẫn còn nhớ tới anh? Mặc dù em không nói nhưng cái cách em nhìn anh, anh có thể hiểu được em vẫn không quên được anh đúng không em?
Có lẽ em đã đúng khi nói rằng chúng ta nên xa nhau thì mới có thể quên được nhau. Anh đã nói rằng nếu có phải ra đi thì anh sẽ ra đi vì em là con gái làm lại từ đầu sẽ rất khó khăn. Nhưng em thì bướng bỉnh nói rằng ” em sẽ là người ra đi”. Bởi với em tình yêu là thứ quan trọng hơn cả sự nghiệp, nếu tình yêu không còn thì sự nghiệp đối với em sẽ chẳng còn ý nghĩa gì hết. Em sẽ đi đâu? anh luôn lo lắng cho em của anh sẽ gặp phải điều gì không hay trên đường đời. Cho dù anh không phải là người mang lại hạnh phúc cho em đến hết cuộc đời nhưng anh vẫn mong em được hạnh phúc bên người yêu mới. Em là một trong số nhiều người con gái anh đã từng biết nhưng em là cơn mưa giữa mùa hè nóng bỏng, là cơn gió heo may thoảng qua cuộc đời anh khiến anh nhớ mãi không thể nào quên.
Anh muốn tặng em một bó hoa thật đẹp, hay chí ít thi cũng là một lời chúc thật dễ thương nhưng anh không đủ bản lĩnh để làm việc đó. Anh xin tặng em tấm chân tình của mình mong em nhận lấy.
Hôm nay là ngày lễ dành cho tất cả những người phụ nữ trên thế giới này. Ngày mà ra đường nhìn phái đẹp ai cũng xinh tươi và đẹp hơn mọi ngày. Ngày mà tất cả những người đàn ông như anh đều tất tả trên tay những bó hoa, những món quà thật đặc biệt dành cho người mẹ, người chị, người em, người bạn và người phụ nữ họ yêu. Còn em, em muốn anh tặng gì nào? chắc em không cần gì cả ở nơi anh đúng không? Anh đã giành cả trái tim mình, cả tấm chân tình của mình để tặng em mà em không đón nhận thì với em tất cả những món quà từ nơi anh đều trở nên vô nghĩa phải không em?
Hôm nay em đẹp lắm em có biết không? anh nhìn thấy em muốn nói với em câu ấy nhưng sao anh không thể cất lên thành lời. Enh muốn chúc em một vài câu trong ngày này mà sao anh không thể nói được. Phải rồi! anh thật sự vẫn sốc kể từ khi em nói rằng chúng ta nên chia tay vì rất nhiều lý do từ phía em. Mặc dù anh hiểu và tôn trọng em nhưng anh vẫn không thể quên em và trở về trạng thái bình thường được.
Lúc em bước qua anh, vẫn mùi thơm ấy toả ra từ mái tóc dài mượt của em. Cái mùi tóc mà em bảo em mang nó từ Quảng Bình ra đây khiến anh đi kiếm tìm mãi mà không sao tìm thấy loại dầu gội nào giống được mùi tóc của em. Sao anh có thể tìm được đúng không em? Đó là mùi của riêng em không ai có được. Cái mùi hương ấy đã khiến anh không thể quên được em. Nhớ lắm, những lần được luồn tay qua mái tóc của em rồi anh cố hít lấy mùi hương ấy vì sợ không được ngửi thấy mùi tóc em. Đã thành thói quen rồi thì khó mà thay đổi được phải không em? Mùi hương của em đi qua anh khiến mọi cảm giác yêu đương lại ùa về trong anh. Sao em không thay đổi mùi tóc của em để anh đỡ đau khổ mỗi khi em đi qua anh? Hay em vẫn còn nhớ tới anh? Mặc dù em không nói nhưng cái cách em nhìn anh, anh có thể hiểu được em vẫn không quên được anh đúng không em?
Có lẽ em đã đúng khi nói rằng chúng ta nên xa nhau thì mới có thể quên được nhau. Anh đã nói rằng nếu có phải ra đi thì anh sẽ ra đi vì em là con gái làm lại từ đầu sẽ rất khó khăn. Nhưng em thì bướng bỉnh nói rằng ” em sẽ là người ra đi”. Bởi với em tình yêu là thứ quan trọng hơn cả sự nghiệp, nếu tình yêu không còn thì sự nghiệp đối với em sẽ chẳng còn ý nghĩa gì hết. Em sẽ đi đâu? anh luôn lo lắng cho em của anh sẽ gặp phải điều gì không hay trên đường đời. Cho dù anh không phải là người mang lại hạnh phúc cho em đến hết cuộc đời nhưng anh vẫn mong em được hạnh phúc bên người yêu mới. Em là một trong số nhiều người con gái anh đã từng biết nhưng em là cơn mưa giữa mùa hè nóng bỏng, là cơn gió heo may thoảng qua cuộc đời anh khiến anh nhớ mãi không thể nào quên.
Anh muốn tặng em một bó hoa thật đẹp, hay chí ít thi cũng là một lời chúc thật dễ thương nhưng anh không đủ bản lĩnh để làm việc đó. Anh xin tặng em tấm chân tình của mình mong em nhận lấy.
Trung
forum Vnthutinh.com