Em sẽ tự mình đứng dậy

Anh đã đi, đã rời xa cuộc sống vốn yên bình của em giờ lại càng yên bình hơn. Em cô đơn, em một mình lặng lẽ giống như mùa đông Hà Nội. Hàng ngày, hàng giờ xe cộ vẫn đông tấp nập mà sao em thấy trống vắng, hương hoa sữa thoang thoảng mang cho em một chút nào đấy kỷ niêm.

Tình yêu mình kéo dài một năm thì Anh nói: Hãy cho Anh một khoảng lặng. Em đã làm gì sai? Yêu anh, lo lắng cho Anh, tình yêu của em dành cho A dạt dào hơn nước đại dương ngoài kia, tình yêu của em dành cho A nhiều hơn cả những gì em có trong cuộc đời, tình yêu của em dành cho A lớn hơn bất cứ tình yêu nào. Chẳng lẽ khoảng cách là do em. A nói rằng xa nhau quá nên không dành tình cảm cho nhau được, A thấy tình cảm phai nhạt dần, liệu đấy có phải là biện minh cho tình cảm mới của A.

Sự xa cách của chúng mình nếu đem so sánh với hàng ngàn, hàng vạn sự xa cách khác của những chú bộ đội, hải quân cả năm mới gặp nhau một lần thì mình còn hạnh phú hơn nhiều. Cái đích của A đã gần đạt đến nơi, chúng mình sắp được gần nhau rồi mà. Em vẫn không hiểu tại sao? Em như mất đi phương hướng, mục đích, và cả ước mơ.

A có biết rằng em đã đau khổ như thế nào khi bố mẹ, em trai, em gái anh hàng ngày gọi điện cho em động viên, an ủi không? Tại sao tất cả mọi người đều yêu quý, thương mến E mà A lại không, A nỡ lòng nào phụ bạc em vậy chứ? Bức tranh hạnh phúc đầy màu hồng của chúng mình do A vẽ lên giờ chính A lại là người xóa nó đi. Sự im lặng của A làm cho E càng hận A nhiều hơn A biết không? E không biết phải ăn nói với mẹ em, bạn bè em như thế nào khi mà mới đây tình cảm của chúng mình vẫn dạt dào, A còn hứa hẹn nhiều điều làm em ngập tràn trong hạnh phúc. Sự im lặng của A là dấu chấm hết cho tất cả niềm tin và hy vọng của mọi người vẫn mong đợi ở chúng ta. Giờ đây khi bố mẹ A nhận em là con nuôi em sẽ là em gái của A, em cũng không biết sau này đối mặt nhau như thế nào đây. Em không muốn làm bố mẹ buồn, bố mẹ đã khóc rất nhiều khi chúng ta không đến được với nhau. E cũng không hy vọng vì chuyện này mà làm A quay lại, tình đã hết trái tim đã chết còn gì đâu mà níu kéo phải không A? Em sẽ vẫn mãi giữ lấy niềm kiêu hãnh của em chứ. Một người làm công việc kinh tế như em đầu óc luôn luôn phải minh mẫn, phải cố gắng vượt qua mọi nỗi đau để đứng dậy chứ.

Khóc thế là đủ rồi, A không đáng để em đau khổ nhiều như vậy? A đối mặt với sự thật bằng sự im lặng thì em cũng sẽ trả lại A như vậy tất cả những kỹ niệm, những gifd thuộc về A em sẽ xóa hết khỏi tâm trí của em. E chỉ đau một lần thôi A àh. Một khi A đã không tôn trọng giá trị bản thân em thì làm sao E phải nhớ đến A chứ.

Tạm biệt A – Tình yêu của em. My love.

By anhatinh87@gmail.com
www.vnthutinh.com