Anh Linh có lẽ đây là lần cuối em viết vào nhật ký mình những dòng tâm sự những tình cảm mà em đã dành cho anh, em đã khóc nhiều mỗi khi em nghĩ về anh và bây giờ cũng vậy tình cảm em dành cho anh nhiều quá, em biết em làm vậy thì em khổ, em biết chứ em ko trẻ con đến nỗi em ko nhận nhận ra, em cũng đã quá mệt mỏi gần nửa năm mình xa nhau rồi phải ko anh, đó là một khoảng thời gian dài em đã suy nghĩ rất nhiều, em biết mình có lỗi với anh nhiều lắm nhưng khi em nhận ra thì cũng đã quá muộn rồi anh ah, khi em bên anh em ko quý trọng những gì em đang có ” mỗi chiều anh đi làm về từ Thành Thái anh chạy xuống em một quãng đường dài nhưng khi gặp em ,em đã ko tạo được cho anh cảm giác thoải mái, một niềm vui, nụ cười sau ngày làm việc, em lúc nào cũng buồn cũng dằn vặt anh, em đã sai, vì ko phải anh là người làm em buồn mà em đã bắt anh phải chịu đựng như vậy, rồi khi mình xa nhau e đã làm tạo cho anh một áp lực một cái nhìn khác về em, em xấu xa quá phải ko. Khi em chợt nhận ra tất cả thì tất cả ko thuộc về em rồi , lúc nào em cũng nói yêu anh, nhưng có lẽ cách thể hiện của em làm cho anh sợ.Những tháng qua em luôn dõi theo anh và em cảm thấy mệt mỏi lắm, em thấy đau nhiều lắm, e, cũng từng đến công ty a trái đất này tròn thật,khi em đã cố quên anh thì em lại phải nhớ đến anh,một buổi chiều sau giờ làm việc thì có người ở ……gọi hỏi phải Trang ko cảm giác em lúc đó mọi thứ nhưng ngừng lại tim em như nhảy ra khỏi lòng ngực, em sợ sợ một cái gì đó , nhưng ko em được nhận một album nhạc mà em ko biết tại sao,…khi ngồi trước cửa nhìn vào VP em do dự rất lâu em có nên vào hay ko, em nghĩ đây có lẽ là lần duy nhất em đến cty anh ko
Anh nói đúng sai lầm lớn nhất của anh là đã quen em, câu nói này luôn khắc sâu trong tim em, anh sai lầm vì anh đã quen một người con gái đã yêu anh thật lòng, khi yêu anh em chưa từng đòi hỏi gì ở anh cả, anh giàu hay anh nghèo……, chưa em chưa từng hỏi anh vì em tôn trọng anh, nếu anh muốn biết thì khắc anh sẽ nói, điều duy nhất em muốn biết là anh có yêu em không, em luôn mong anh là người đàn ông của em, ai cũng có sai lầm, nhưng em luôn hứa với lòng em ko bao giờ lừa dối anh, em chưa bao giờ lừa dối anh bất cứ thứ gì khi em quen anh. Anh là người đầu tiên em có thể mở lòng có thể tâm sự, nhưng có lẽ đó cũng là sai lầm lớn nhất khi em quen anh, có lẽ em nên giữ đó làm bí mật cho mình…..Nhưng tình cảm em dành cho anh ko đủ lớn ko đủ để anh có thể mở lòng ra với em, để anh yêu em,anh chưa bao giờ nắm bàn tay em và ôm em vào lòng…….để có thể cảm nhận được…..tất cả tất cả là gì ha a Linh..Anh ko yêu em sao ạnh lại làm em khổ thế này, sao từ đầu mình ko dừng lại ở tình bạn bình thường….Nhiều đêm em thức trắng em nhớ anh, em ước gì gặp lại anh 1 lần, được ở trong vòng tay anh 1 lần cũng được, cũng đủ để em hạnh phúc, em ngốc quá phải ko, nhưng đó chỉ là ước mơ thôi. ..
Hôm nay sau 6 tháng khi em nhìn hình anh bên người con gái khác, em thấy lòng mình đau nhói, nước mắt em rơi đau nhiều lắm anh ah,cả ngày em nhưngười mất hồn, em muốn khóc nhưng em ko thể khóc vì ở cty em phải kiềm lòng mình, cái mà anh gọi đó là bản lĩnh …, rồi khi tối em dẫn xe ra khỏi cty nước mắt em lặng lẽ rơi, trong khoảng đường dài em đã khóc, khóc để vơi đi tất cả,em sẽ quên anh, quên tất cả và em hy vọng người anh sẽ yêu anh thật lòng và anh cũng yêu người ấy thật lòng. em sẽ cầu chúc anh hạnh phúc, nếu một mai anh có vô tình gặp em dù ở nơi đâu dù ở hoàn cảnh nào thì đó là vô tình thôi, em sẽ ko dõi theo anh nữa. Sẽ ko tìm hiểu về cuộc sống và con người anh nữa vì khi em càng tìm hiểu thì em càng thất vọng về anh em sẽ giữ lại những ký ức đẹp khi nghĩ về anh.
Và hôm nay e ngồi đọc lại tất cả… vào facebook và những cái web có anh ,em đã xem tất cả, có lẽ em làm điều này từ lâu từ khi em mới quen anh từ khi mình quen nhau để em hiểu về anh hơn và hôm nay cũng là lần cuối em vào và dõi theo anh, em ko biết mình có làm được ko hay vẫn là thói quen tật cũ là mỗi khi hết giờ làm việc , mỗi khi em ở 1 mình thì em lại nhớ đến anh, bây giờ trong đầu em trong tim em hình dáng anh đã nhạt nhòa, em sợ 1 ngày nào đó em sẽ quên anh nhưng có lẽ quên anh thì sẽ tốt cho em phải ko, em sẽ cố gắng , cố gắng quên anh , cố gắng khi nghĩ về anh tim em ko rộn rã , cố gắng ko khóc ko buồn khi nhớ đến anh. Em sẽ làm được sẽ làm 1 cô út vô tình. Nếu 1 ngày nào đó anh nhận được 1 pm ” anh có thể ngồi uống với em 1 tách cafe nhé” em mong anh cũng đừng từ chối em nữa.
Chào tạm biệt tình yêu của em, chào tạm !
By ptrang2801@yahoo.com.vn