“Chúc mừng sinh nhật C iu…”
Giá như Em có thể ở bên cạnh và nói với Anh lời đó nhỷ…
Em viết entry này không còn phải là để vơi bớt nỗi nhớ Anh nữa…
Đơn giản là Em muốn đánh dấu lại cái thời gian mà Em đã không còn tình cảm gì với Anh nữa…
Em đã có thể sống vui vẻ và bình yên mà không có Anh rồi đấy…
Đôi khi ngồi buồn rồi xem lại những tin nhắn thường ngày trước đây…
Em chỉ cười…
Cười như cái cảm giác của khoảnh khắc khi nhận được tin nhắn ấy…
…Vẫn ngỡ như Anh còn bên cạnh…
…Vẫn ngỡ như mình vừa mới nhận được tin nhắn vậy…
…Vẫn ngỡ như mình chưa hề Chia tay…
Nhưng… Em vẫn không còn cảm giác buồn hay khóc khi trở về với hiện tại…
Em cảm thấy mình thay đổi nhanh thật…
Mới ngày nào còn khóc vật vã, đau khổ khi mất Anh…
Nay lại cảm thấy bình thường như thế…
Em buộc phải chấp nhận với hiện tại…
Em đã dần thích nghi được…
Em là thế mà…
Buồn không quá nửa tháng đâu…
Đôi khi Em vẫn còn muốn được ở bên Anh…
Nhưng dường như sự mong muốn đó quá nhỏ bé so với cái hiện tại mà Em đang phải sống…
Cho nên Em không dám mong muốn nhiều…
Em không dám làm mất thời gian của mình để nhớ Anh…
………………………..
Lâu rồi Em không còn viết entry nào để than vãn nhớ nhung Anh hết nhỷ…
Ừh… Cũng lâu rồi…
Chắc do Em không còn cảm giác nhớ nhung và hứng thú nữa…
…………………………
” Hôm nay sinh nhật C, C có vui không ??.”..
Chắc là vui nhỷ…
Vẫn còn có bạn bè anh em bên cạnh Anh mà…
Chắc giờ này Anh đang nhậu nhẹt cùng mọi người rồi nhỷ…
Haizzz… Đúng là những gì tính trước thì không thể nào làm được…
Anh nhớ gì không?… Nhớ những dự định của tụi mình cho ngày Sinh nhật của Anh mà tụi mình từng nói ngày trước không?…
Gì nhỷ…
Sinh nhật của Anh lần này chỉ có Anh và Em thôi…
Anh dự định dắt Em đi ăn Kichi Kichi… Nhưng Em không chịu…
Rồi Anh nói vậy mình sẽ đi ăn Vú dê nướng…
Mình sẽ đi lúc 6h…
Mình sẽ đi một vòng qua khu Phú Mỹ Hưng ăn kem rồi qua cầu Thủ Thiêm để chụp hình kỉ niệm…
Gì nữa nhỷ…
Nhiều quá không nhớ nữa…
Vậy mà giờ V cô đơn ở nhà 1 mình viết cái entry này…
Em không cảm thấy buồn đâu…
Em cảm thấy bình thường lắm…
Lúc mới Chia tay…
Em còn buồn khổ khi tưởng tượng ra ngày Sinh nhật Anh mà Em không còn được ở bên cạnh Anh nữa kìa…
Vậy mà giờ thì thấy hôm nay cũng là 1 ngày bình thường giống như mọi hôm mà thôi…
………………………….
Khoảng 12h30 khuya hôm qua…
Anh đã pm cho Em…
Càu nhàu hỏi tại sao giờ này Em chưa ngủ…
Rồi còn bảo Em tắt đi ngủ đi rồi mai xem phim tiếp…
Mà Em có quan tâm đâu…
Em còn nói Anh kiếm chuyện với Em để gây sự với Anh nữa…
Thôi kệ…
Dù gì thì Em cũng không còn mong mỏi Anh quay về nữa.rồi..
Nhưng Em thật bất ngờ khi Anh pm cho Em đấy…
……
Anh có thấy Em mạnh mẽ không ?…
Em đã cười và thích nghi được sau những chuỗi ngày đau đớn vật vã…
Không phải là Em mau quên…
Nhưng Em buộc mình phải làm thế…
……………………….
Anh đang làm gì thế….
Anh không đi chơi àh…
Sao Anh lại online giờ này…
………………………..
Thật khó để quay về với cảm giác khó chịu như lúc trước…
Em vô cảm quá…
Dẫu biết Em không nên gọi Anh là C nữa…
Nhưng nếu không xưng như thế thì Em biết xưng gì đây…
Chẵng lẽ Em lạnh lùng xưng là Bạn và Tôi trong chính cảm xúc của mình…
Không…
Em không như thế…
Em chỉ lạnh lùng tỏ vẻ vô cảm khi đối diện với Anh thôi…
Nhưng trong tận cảm xúc của mình… Em vẫn muốn để Anh ấm áp ở 1 góc nào đó trong trái tim… cho dù Em đã không còn yêu Anh nữa…
Ở yên đó Anh nhé !
Cho dù nơi đó chỉ là một góc nhỏ của trái tim Em…
Vnthutinh.com