Lời cuối dành cho em!

Em à! Đã lâu rồi phải không nhỉ?

Đã khá lâu rồi anh không viết thư tay cho em như những ngày đầu yêu nhau chúng ta đã làm.

Đã qua rồi cái tình yêu ngây thơ trong sáng ấy.

Anh nhớ lắm!

Nhớ cái nụ cười của em, nhớ đến hình dáng thân thuộc ngày nào em cùng anh ghi bài.

Nhớ tới những lá thư ngày nào hai đứa lén lút trao cho nhau trong lớp học.

Nhớ lúc nắm tay em cùng hát chung một bài hát! Và…Anh nhớ em!

Ngày đó anh như ngập tràn hạnh phúc trong tình yêu đầu tiên ấy. Tình yêu học trò với biết bao kỉ niệm vui buồn. Một tình yêu đã thay đổi cuộc sống của anh. Nó khiến trái tim anh rung lên bừng tỉnh cảm giác được yêu thương chăm sóc từ một người khác giới. Nhưng sao giờ đây mọi thứ lại xa xôi quá!

Lời cuối dành cho em

Anh nhớ mãi hình ảnh em (Ảnh minh họa)

Xa mất rồi đôi tay ấy!

Xa mất rồi giọng nói em xưa.

Xa mất rồi 1 chuyện tình anh không thể quên.

Nhiều lần anh đã rất cố gắng để quên em, nhưng sau mỗi lần như thế anh lại nhận ra rằng điều đó chỉ là vô ích. Nó lại càng khiến anh nhớ em nhiều thêm! Tại sao lại đối xử như thế với anh? Tại sao em nỡ bước vào cuộc đời anh rồi lại bất ngờ ra đi cho con tim anh hụt hẫng như vậy?

Anh đã rất buồn khi biết em yêu người khác mà chẳng thèm để ý tới anh cũng như không có một lời chia tay nào. Khi đó anh vẫn luôn tin vào bản thân, anh tin rằng em sẽ chọn anh thay vì người kia. Nhưng anh đã lầm! Em đã không còn yêu anh nữa.

Có thể anh chưa yêu em nhiều như em cần? Có thể? Vậy tại sao em lại nhanh chóng gạt anh ra khỏi trái tim em và đón nhận một người khác – một người đến sau mà không cho anh cơ hội dù chỉ một lần? Em đâu phải như thế???

Giờ đây, khi mà chúng ta chia tay được hơn nửa năm rồi, anh vẫn khá lạc lõng. Anh không tin chúng mình đã chia tay. Anh không muốn thế!

Lời cuối dành cho em – 2

Giờ đây tất cả chỉ còn trong kí ức (Ảnh minh họa)

Hình bóng em khắc quá sâu trong trái tim anh rồi, anh phải làm thế nào để quên đi được em đây? Nếu có ai có thể đổi lấy hình bóng em trong trái tim anh bằng trăm ngàn vết dao cứa anh xin chấp nhận. Miễn sao có thể quên được em.

Anh cũng từng nghĩ tiêu cực, cũng từng muốn đi một nơi thật xa mà chắc chắn sẽ chẳng thể trở về để quên em, nhưng cuối anh đã hiểu ra rằng: Anh phải sống tốt và nhìn thấy em hạnh phúc với con đường riêng của bản thân mình. Anh sẽ lặng lẽ theo sát và luôn ủng hộ em.

Anh vẫn sẽ không thể yêu ai nhiều như đã từng yêu em! Mong em sẽ hạnh phúc trên con đường em đã chọn.

akiravjp@yahoo.com
Vnthutinh.com..