Không biết đây là lần thứ bao nhiêu anh viết thư cho em nữa nhỉ? Anh nhớ là rất nhiều đúng không? Chúng mình chia tay như một giấc mơ, giấc mơ của ngày hôm nay. Một giấc mơ anh muốn chìm đắm mà không bao giờ tỉnh lại.
Khác lần trước, dù là bức thư chia tay viết cho em nhưng anh sẽ giữ lại cho mình. Những dòng thư này được viết khi chúng ta chia tay đã rất lâu rồi. Anh cũng không nhớ nữa nhưng đã 1 năm 4 ngày rồi. Thật nhanh đúng không? Thoáng chút giận hờn con nít đâu đây, những buổi sáng bên nhau đi dạo, những buổi học còn nhau, những góc đường quen thuộc nay còn đâu. Đã một năm trôi qua rồi chúng ta đã thanh niên hết rồi không còn con nít nữa, thoáng chút mà đã học hết năm 1 rồi. Em thì học vẫn tốt đúng không? Như vậy mới là em chứ. Anh vẫn vậy. Em là động lực sống, động lực học tập của anh giờ em ra đi, anh như ngựa không cương đi lung tung. Anh thật vô dụng đúng không?
Giờ anh rất hay buồn, anh cô đơn và nhớ em. Anh cứ nghĩ yêu ai đó sẽ lại bình thường nhưng có lẽ anh lại sai rồi. Một trái tim làm sao chứa nổi hai người chứ nhỉ? Anh vẫn nhớ em không ngừng vẫn yêu em như ngày nào. Giây phút cô đơn này nhắm mắt lại những kí ức anh và em lại ù về dào dạt. Anh không biết bao giờ anh lại yêu được nữa. Có lẽ là rất lâu rất lâu đúng không? “Một cánh cửa đóng lại có nghĩa là một cánh cửa khác sẽ mở ra” anh luôn nghĩ lạc quan kiểu ngu ngơ. Anh lại cùng em dạo bước trên những đoạn đường toàn hoa cúc quỳ. Đó là mơ ước của em đúng không? Giờ thì em đã có ai đó đi cùng rồi, anh thấy rất vui. Trong anh không chút oán giận, ghen tuông, nó đã hóa thành nụ cười khi nhìn thấy em. Anh luôn mỉm cười khi nhìn em trên face. Anh hạnh phúc và tự hào về em. Hạnh phúc và tự hào vì là bạn của em. Hạnh phúc và tự hào vì anh đã là tình yêu của em, vì em đã là của anh một lần trong cuộc đời này. Anh luôn dõi bước theo em. Cuộc sống không thể nói trước được điều gì nhưng tại giây phút này “anh yêu em”.
Tình yêu của anh, chúc em luôn hạnh phúc!
hoanganh_137@yahoo.com
vnthutinh.com