Em cứ ngỡ mình sẽ chẳng có thể viết về anh, viết về tình yêu của em, về những nỗi đau mà đã từ lâu em giấu ở trong lòng. Em luôn tự lừa dối bản thân mình rồi sẽ hết yêu anh thôi, em sẽ yêu người khác nhưng em sai rồi anh à… Em vẫn còn rất yêu anh
Em cố gắng trong mệt mỏi, dõi mắt nhìn về nơi có anh, có một hình bóng thân quen, có một bóng hình mà em yêu thương nhất cuộc đời. Anh là gì, là ai, anh đã làm gì để một đứa con gái như em lại yêu anh nhiều đến như vậy. Em chỉ biết yêu anh, không biết yêu bản thân mình, em tự làm khổ em thôi đúng không anh? Tại sao không phải là em, em muốn hét thật to, em muốn có câu trả lời, em muốn biết thật ra từ lúc bắt đầu cho đến giây phút này em đã làm gì sai…
Em và anh vẫn bên cạnh nhau mỗi ngày, mỗi ngày nhìn thấy anh khi thức dậy, dù em biết gần giây phút này đây, hạnh phúc này đây sắp kết thúc rồi, là kết thúc thật sự. Em không biết có người con gái nào chấp nhận yêu một người chân thành, tha thiết dù biết người con trai đó sẽ có ngày bỏ rơi mình mãi mãi…
“Anh sẽ không cưới em đâu, anh nói thật lòng đó”… đúng anh đã rất thật lòng, câu nói từ anh em đã nghe rất nhiều lần nhưng sau mỗi lần anh nói em điều có cảm giác trái tim mình ngừng đập trong giây lát, cảm giác đau đến không thở được. Anh ơi sao lại có thể nhẫn tâm với em như vậy, sao có thể đối xử với em như vậy, em ước anh là người giả dối nhất là ngay trong lúc này đây.
Là em, tất cả là do em, là em cam tâm tình nguyện yêu anh, từ lúc chấp nhận em đã đánh cược cho cuộc đời mình rồi, và bây giờ cho dù có thất bại thì cũng phải chấp nhận… Sao không phải là em, tại sao người anh tìm kiếm, người anh yêu không phải là em, tại sao vậy anh?
Trái tim em đau lắm, tình yêu là gì, hạnh phúc là gì hả anh, sao nó không mỉm cười với em… sao lại quay lưng với em…
Em không biết rồi đây khi anh ra đi, thật sự rời xa em, em sẽ sống sao đây. Em khóc vì anh, cười cũng vì anh, hạnh phúc vì anh, yêu đời hơn là cũng vì anh… em đã vì anh quá nhiều rồi. Liệu em có thể buông tay anh mà sống vì em không anh? Em làm sao đây hả anh? Nếu thời gian trôi qua đi, ngày anh tốt nghiệp, ngày anh cầm trên tay tấm bằng tốt nghiệp là ngày anh rời xa em thì em ước thời gian ơi xin hãy dừng lại, em muốn tất cả đừng qua nhanh, hãy để thời gian em bên anh được ngừng lại…
Nói làm sao hết được cảm giác của em, có cái gì đó đè nặng trái tim, cổ nghẹn đắng, mắt cay cay sau mỗi lần em buồn. Khi viết về anh em đều khóc, em không biết tại sao mình có thể khóc nhiều như vậy, tại sao khi buồn lại phải khóc… Tại sao khi khóc xong tâm trạng của em lại tệ hơn như thế hả anh?
Em vẫn yêu anh dù đã từng cố gắng đừng yêu, cố gắng để dừng lại. Sao những người con gái khác được yêu, được nhõng nhẽo, được người yêu nâng niu, chiều chuộng còn em thì không? Không phải em cần những điều đó nhưng em muốn anh biết em cũng cần lắm sự yêu thương từ anh, em rất cần. Có bao giờ anh hiểu cho em không anh? Em cố gắng tìm đứng dậy sau mỗi lần anh làm em tổn thương để tìm kiếm nhặt lại tất cả những mảnh vỡ sắp xếp lại chúng, dù trái tim đang rướm máu… Em đau lắm anh có biết không?
Anh! Đã có khi nào anh rơi nước mắt vì em, đã có khi nào anh nhớ về em như nhớ người mình yêu thương, nhớ em như em đã từng nhớ anh, có khi nào không anh? Có khi nào anh suy nghĩ lại mà xót thương em, người đã yêu anh chân thành, yêu và cho tất cả không giữ gì lại cho riêng mình, để bây giờ đau lòng nhận ra rằng anh không hề yêu em. Tại sao vậy anh, sao lại không yêu em, sao lại cho em cơ hội cho em hy vọng giờ lại chọn cách ra đi, bỏ lại một mình em. Em phải làm sao quên anh đây?!
Xin anh hãy xem em là người xa lạ, như một cơn gió thoáng qua trong đời (Ảnh minh họa)
Em cũng muốn mình mạnh mẽ, là mạnh mẽ thật sự chứ không phải gượng cười trước mặt mọi người, trước mặt anh để chứng tỏ mình bản lĩnh, em không cần, thật sự không cần. Nhiều lúc ngồi một mình suy nghĩ, em ước mình có thể giống như những nhân vật trong phim em hay coi, họ đau khổ vì tình nhưng mạnh mẽ ra đi, họ ra đi vì biết rằng cuộc đời trong phim của họ đã được định sẵn, đạo diễn đã sắp đặt. Em ước gì cuộc đời em có thể như vậy, thà là hạnh phúc hay khổ đau một lần rồi thôi, đừng vày vò bản thân mình… Em ước gì có ai đó có thể nói cho em biết em phải làm gì đây.
Em biết rõ hơn ai hết nếu anh không buông tay mà bỏ rơi em thì cả cuộc đời em vẫn bên anh, dù chỉ là chiếc bóng em vẫn cam lòng chấp nhận. Em sẽ không thể từ bỏ anh. Em luôn nói muốn anh hạnh phúc nhưng cứ mãi đeo bám anh thế này thì anh phải làm sao đúng không anh…
Phải chi trái tim em không quá nặng tình, mắt em có thể dõi về một ai khác ngoài anh thì em đã không phải khổ nhiều như vậy, đau lòng và tổn thương nhiều đến như vậy. Cho em được ở cạnh anh đến khi anh tìm thấy hạnh phúc của mình nha anh. Em ở cạnh anh không hy vọng, không tương lai, không một lời hẹn ước, đơn giản vì em yêu anh thôi… kKhi anh tìm được hạnh phúc cho riêng mình em sẽ ngừng quân tâm anh, ngừng lo lắng cho anh, nhưng giữa bộn bề của cuộc sống em vẫn dõi mắt nhìn về nơi có anh. Em vẫn không thể ngừng yêu anh…
“Anh đã từng nói để có được một tình yêu chỉ cần yêu thôi không ghen ghét, không thù hận thì rất khó”. Anh nói đúng rất khó, vì tình yêu là như vậy, em xin lỗi những giọt nước mắt em rơi vội vã, những trách hờn, giận dỗi làm anh khó xử, xin lỗi anh, xin lỗi vì tất cả nha anh. Cho em một cơ hội cuối cùng được bên anh, em sẽ âm thầm lặng lẽ, âm thầm như chính tình yêu em dành cho anh vậy đó. Em cầu mong sẽ có người con gái xinh đẹp, giỏi giang yêu anh thật lòng, anh đáng có
được hạnh phúc mà anh nên có…
Em có một lời muốn nói dù em biết những dòng tâm sự này sẽ chẳng thể đến với anh, bàn tay anh rất ấm áp, dù bên cạnh anh em không cảm nhận sự ấp áp đó như khi nắm bàn tay nó thật sự làm em thấy bình yên vô cùng, em rất hạnh phúc dù rất nhỏ nhoi nên xin anh hãy để yên bàn tay anh khi em muốn nắm lấy, đừng buông tay em nha anh, cho em thật hưởng hơi ấm đó dù sau này có như thế nào em vẫn không hối hận.
Em sẽ không khóc nữa, dù thế nào cũng không rơi lệ vì đó là tình yêu, em đã rất hạnh phúc dù thời gian bên anh không là cả cuộc đời. Anh, nếu được chọn lựa chọn một lần nữa cho tình yêu của mình em vẫn chọn để yêu anh, dù có đắng cay vẫn không hối hận.
Hãy tìm lấy hạnh phúc cho riêng anh, em sẽ không giận anh đâu, em thật lòng thật dạ mong anh tìm thấy hạnh phúc. Em không thể đem lại hạnh phúc cho anh, em trả anh về với cuộc sống của anh. Em đã từng hơn một lần ước mơ, hơn một lần hy vọng em và anh sẽ là một gia đình hạnh phúc nhưng đó chỉ là giấc mơ của riêng em, em sẽ tự mình mỉm cười với giấc mơ do chính em tạo ra mà không có anh… Chúc anh hạnh phúc, bình yên, hãy luôn vui vẻ, và dù sau này có gặp lại em, xin đừng nhìn em, đừng mỉm cười với em, vì em sợ sau nụ cười đó em lại không thể từ bỏ anh mà muốn giữ anh cho riêng mình. Xin anh hãy xem em là người xa lạ, như một cơn gió thoáng qua trong đời… cầu xin anh. Em luôn cầu chúc anh bình yên.
tuicamau1310@yahoo.com
vnthutinh.com