Anh à ! Anh có khỏe không? Có ăn uống đầy đủ không? Dường như là giờ anh ốm hơn nhiều rồi đấy.Vậy là cũng hơn 10 ngày rồi nhỉ, vào đó anh ổn chứ , có điều gì làm anh cảm thấy áp lực không .Cố gắng lên anh nhé ! Em chẳng thể điện thoại để nói chuyện hay hỏi anh đang làm gì , xem anh có khỏe không . Em muốn nói với anh nhiều điều lắm nhưng dù anh có được dùng điện thoại đi nữa thì bây giờ có lẽ em cũng chẳng cho phép mình được quan tâm anh nhiều .Mọi thứ đã đi quá xa , dù em có cố gắng níu kéo thì giờ không phải là muốn hay không mà là không thể . Anh là người em dành tình cảm đặc biệt trong tim…Em và anh cũng đã từng nghĩ về tương lai nhưng giờ chỉ còn mình em . … Đã bao đêm không thể ngủ được, sợ khi phải nhắm mắt lại, đêm nằm không biết nghĩ đến ai để đừng buồn . Tại sao phải như vậy ? Tại sao anh lại quyết định như vậy trong khi chúng ta còn yêu nhau. Có việc gì anh và em đều cùng nhau giải quyết nhưng lần này anh đã chọn cách không có em, em ghét khi anh về nhà, anh phải xa em. Lắng nghe em là điều mà ngày trước khi ở bên nhau anh thường làm. Nhưng giờ đây em chỉ cần anh hiểu những điều em đã nói. Và giây phút anh nói mình phải dừng lại em bắt đầu mơ hồ cảm nhận được nỗi đau đớn, những vết thương lòng dần xuất hiện rõ ràng trong từng giọt nước mắt đang rơi.Ngày qua ngày em chìm trong cảm xúc , và những lời nói như trực trào ra, và em nhận ra chúng sẽ chẳng bao giờ đến với anh.Nhưng nếu em biết sẽ có ngày em khóc thật nhiều vì chuyện này, có lẽ lúc đó em đã không lựa chọn việc em là một phần trong cái kết của anh. Em nhớ anh, nhớ tất cả và trong những giấc mơ của mình, anh lại in sâu những vết rạn nứt vào tim em. Em sợ và em biết anh mãi mãi không còn là một phần của em nữa, nhưng em không hiểu tại sao em không thể trở lại như ngày trước.Anh đến mọi thứ thay đổi và khi anh đi em chẳng còn như lúc ban đầu . Nhưng em yêu anh như một phần cuộc sống, em chân thành và không toan tính. Đôi mắt không biết cười nhưng đôi môi mím chặt cũng đã chào anh đi.Anh đừng nghĩ em không đồng ý lên sống cùng anh không phải vì khoảng cách hay không ai quen biết … điều đó nó chẳng là gì hết dù có xa hơn nữa hay khó khăn bao nhiêu với em chẳng là gì .Như em nói có lẽ vì gia đình nhưng đó chỉ là một phần ,còn những lí do khác nữa nhưng em chẳng thể nói được em sợ anh phải buồn, phải suy nghĩ về điều đó .Gia đình rất quan trọng và tương lai anh cũng rất cần nên em đã để anh đi .Cũng như nếu xa anh thì em chẳng thể quen ai nữa , điều đó là thật đấy không đùa đâu ,có lẽ anh nghĩ nói với làm thì sao giống nhau được đúng không ?Anh đừng nghĩ chuyện gì cũng cố gắng thì cũng sẽ làm được .Nhưng anh đâu biết ,những lời nói của anh như gai nhọn đâm vào tim em, anh càng khắc sâu tận trong tim em khi em càng cố xóa nhòa. Đến bây giờ vẫn vậy, trong em, luôn có hình ảnh anh nồng ấm, yêu thương, luôn yêu thương em thật nhiều anh ạ. Anh có biết chưa lúc nào em thôi nghĩ, thôi nhớ, chưa lúc nào em ngừng tin yêu, hy vọng về anh. Em đã hứa sẽ quên, sẽ không nhắn tin, không nói chuyện, không gặp anh nữa. Nhưng điều đó không thể xảy ra trong thực tế. Em không thể che giấu và nói dối về cảm xúc của mình.Em chỉ còn âm thầm bên anh trong tình yêu lặng lẽ. Em hiểu, anh yêu em không bởi bất kỳ một lý do nào khác, chưa bao giờ em muốn rời xa anh, rời xa khoảng thời gian, không gian đầy ắp yêu thương của mình.Anh có biết em giảm cân không? Em không hề ăn ngon bất cứ thứ gì lúc trước anh toàn ăn chung với em, giờ đây sao có thể ăn ngon khi không có anh. Em ngủ không ngon giấc em vào giấc ngủ với tin nhắn chúc ngủ ngon của anh. Giờ làm sao có thể ngủ ngon được với nỗi nhớ , nỗi nhớ hằng sâu trong trái tim .Em đã đi qua những nơi mình từng đến mọi thứ có quá nhiều kỉ niệm , nơi mà mình cùng cười ,cùng khóc cùng yêu thương nhau.Nhớ mãi cái ánh mắt anh nhìn em vào lần cuối cùng ta gặp nhau vào ngày mà ta chia tay thật sự, thật sự, anh là người mang lại cho em cái cảm giác yêu thương ấy ,nhớ sự quan tâm chân thành của anh, ko như những người khác luôn tính toán với em.Em biết anh không mong muốn em như thế, anh muốn em sống tốt, sống hạnh phúc và thành công.Anh hy vọng điều gì ở em? Rằng em phải vui mừng ư? Rằng em phải mỉm cười hạnh phúc như anh đang làm khi nghĩ đến khoảnh khắc mà anh đã rời xa em ? Nhưng anh có hiểu được không? Với em anh là tất cả , làm sao có thể sống tốt, hạnh phúc khi không có anh ở bên. Em thành công để làm gì, không có thứ gì có thể đánh đổi được anh trong tim. Có bao giờ anh hiểu được em buồn như thế nào không?Khi anh đến là lúc em bế tắc trong cuộc sống nhất về chuyện gia đình, nhưng ít ra có anh mọi thứ suy nghĩ trong em như nhẹ nhàng hơn. Những giờ ngày qua ngày em cứ sống như thế, khiến em thao thức và nước mắt lại tuôn rơi mỗi khi nghe thấy tên anh. Sao anh lại rời xa em, tim em đau, ngực em đau, nước mắt em cũng đau .Em có rất nhiều câu chuyện, có rất nhiều kỉ niệm, trái tim em đang rất mệt mỏi .Những tháng ngày đầy cảm xúc em sẽ xem như món quà gởi đến anh .Dù có thế nào đi nữa em vẫn chờ anh ,em từ bỏ mọi hi vọng ,nỗi đau khiến em muốn được chết đi để không phải chịu cái cảm giác lạc lõng và chơi vơi . Nhưng giờ phút này em lại chờ đợi có một phép màu xảy ra, đó là việc anh sẽ về lại bên em. Sao em lại có thể ngốc đến thế cơ chứ .Anh nghĩ em chờ làm gì đúng không dù sao anh cũng không quay lại, em chỉ chờ xem cuộc sống của anh thế nào thôi , anh sẽ hạnh phúc chứ ? Nếu sẽ xa em như bây giờ thì anh còn hứa để làm gì , anh nói sẽ yêu thương em ,nhớ em ,quan tâm hay không sống thiếu em mà .Mọi thứ đều do anh nói ,nhưng giờ anh nỡ đẩy em ra khỏi anh , buông tay em xuống . Anh chỉ thấy được chữ em viết trên màn hình, chứ đâu thấy được giọt nước mắt em rơi trên bàn phím.Anh chỉ nghe được lời em nói qua điện thoại, chứ đâu thấy được khóe mắt em đang cay..Dường như dẫu thời gian có trôi qua bao lâu , nỗi đau hôm nay vẫn hơn ngày hôm qua .Anh đừng cố gắng mạnh mẽ sống trên niềm tin của em nữa, có bao giờ anh hiểu điều đó .
Và với em em chỉ cần anh hạnh phúc, vui vẻ, lúc nào cũng được thấy anh cười vậy là quá đủ để em an lòng và vô cùng hạnh phúc rồi.Và chỉ cần anh biết rằng em luôn bên anh, luôn dõi theo anh, bảo vệ anh, ủng hộ, cầu nguyện cho anh và yêu anh nhiều như thế nào , anh đừng làm em phải lo lắng, lo sợ nữa là được , hãy biết chăm sóc tốt cho bản thân mình hơn nữa . Sẽ không sao cả nếu anh thấy cô đơn vì khi nào nghĩ về em,nụ cười lại rạng rỡ trên gương mặt anh .Sẽ không sao cả dù anh có mỏi mệt chỉ cần em hạnh phúc, thì trái tim anh đã đong đầy tình yêu.Sinh nhật vừa rồi anh chẳng còn bên em khiến em buồn nhiều lắm , vì anh không muốn thôi chứ nếu anh còn thương em thì dù có bận hay mệt mỏi đến đâu thì anh vẫn tim cách để gặp ,em hiểu điều anh làm nhưng đừng dùng quá nhiều lí docố gắng trốn tránh, cố gắng ngụy tạo cho muôn vàn những vết rạn nứt trong tình yêu..Anh biết em buồn đến thế nào không , năm ngoái em đã làm anh buồn nhưng khi mình khóc thì đó với em cũng là hạnh phúc,điều đó giúp em biết được anh thương em nhiều thế nào ,năm nay cũng có bạn bè bên em và em vẫn được nhận lời chúc từ anh , nhưng không còn anh bên cạnh thì em chẳng cần những thứ đó nữa.Xa em anh có thể có nhiều thứ nhưng em lại mất đi quá nhiều , liệu rồi bao nhiêu thời gian cho đủ để vơi đây. Em định viết tay gởi cho anh nhưng viết xong thì làm sao để gởi , nên thời gian rãnh còn lại ngồi suy nghĩ thôi , có thể là ghi cho vui chứ em nghĩ sẽ chẳng bao giờ có thể gửi cho anh .Em sẽ cố gắng mọi thứ để gặp lại anh nữa chứ hì J .Phải thật khỏe mạnh và vui vẻ nhé đồ mập , làm ra thật nhiều tiền để cho em vay và lo cho bản thân mình nữa chứ ,dù gì sau này anh có tiền thì không phải lo thiếu thốn nhiều thứ như lúc còn đi học , lo cho mình thật tốt nhé .Em từng nghĩ, nỗi nhớ từng giây từng phút dày vò tâm trí, còn sự đợi chờ thì cứ kéo dài mãi tưởng chừng như vô tận khiến cho trái tim không thôi đập những nhịp thổn thức mỗi lúc nghĩ về nhau, nhưng chỉ cần tin tưởng vào tình yêu mà cả hai dành cho nhau thì thời gian xa cách dù bao lâu chăng nữa cũng chẳng có nghĩa gì. Vì đã là tình yêu thật sự, chân chính thì không có những từ gọi là “Giới hạn” hay “Điểm dừng ” cả. Ít ra thì khi yêu thương em trái tim anh chỉ dành cho mình em J.Trả Hoàng lại cho Ny đi đừng có giấu kĩ qúa em không có sức để tìm nữa đâu.Tương lai với anh quá quan trọng nhưng nếu điều đó khiến anh hạnh phúc còn không sẽ có ngày anh phải hối hận thì cũng không thể nữa nên hãy cố với những thứ mình trọn nhé.Cuộc sống này lấy của em quá nhiều thứ rồi đấy, nhưng anh thì đã từng có em thì hãy cảm thấy vui và may mắn vì điều đó nhé. Không cần phải chúc em hạnh phúc đâu ,bởi vì em chỉ hạnh phúc khi nơi đó có anh thôi.Nếu còn anh thì em vẫn muốn vậy hằng ngày đi chơi cùng nhau , dạo biển , ăn uống , dù có cãi nhau đi nữa nhưng ít ra mình cũng chẳng bao giờ xa nhau , mình lại sống bên nhau mãi mãi như thế .Đơn giản nhưng hạnh phúc .Tình yêu đâu có sai lầm, chỉ là người này bước lên một chút, người kia bước lên một chút, sẽ có ngày, họ tìm thấy nhau…Xa em có bao giờ anh cảm thấy nhớ hay nghĩ về em không anh.
Luôn luôn cùng nhau đứng dưới 1 bầu trời ,chỉ có một điều khác là anh không còn ở đây.Có lẽ em đã để anh đi mà không chút vương vấn.Chẳng ai khác ngoài anh ,người đặc biệt của con tim em. Em chỉ muốn cười muốn quên đi mọi lo lắng muộn phiền.Hệt như chẳng có điều gì xảy ra với đôi ta .Cứ cười vui để sống tiếp cuộc đời này.Em nhớ anh , nhớ anh ngàn lần .Nhớ anh thật nhiều nhưng chỉ biết dấu trong tim .Cứ mỗi ngày trôi qua,em chỉ biết gọi tên anh trong nỗi nhớ thầm .Muốn thấy được anh ,thấy được gương mặt ấy .Muốn thấy được anh nhưng nó chỉ là niềm mong ước.Giờ đây nó tựạ như 1 thói quen hàng ngày của em.Em chỉ biết gọi thật to tên người mà em thương yêu .Ngày nào cũng thế thôi .Mỗi ngày trôi qua em cảm giác con tim này đau đớn đến tột cùng.Yêu anh ,em yêu anh nhiều lắm ,yêu anh từ tận sâu con tim này .Chúng ta đã từng yêu nhau mà ,xin đừng làm em khóc nữa.Dù nhắm mắt cũng nhìn thấy anh ,dù bịt tai cũng nghe được tiếng anh .Em không nên nói ra những điều ấy.Để giờ em chỉ biết nhìn bóng anh dần xa .Bây giờ em sẽ quên anh ,dù lời hứa thế này lại làm em khóc .Điều duy nhất em muốn ở anh chính là anh
Sorry that I love you
By nybabycute…@gmail.com
vnthutinh.com