15/12/2011
Một buổi sáng trời trong nắng đẹp,anh cất bước lon ton tìm một góc lãng mạng để thả mình làm thơ,và cũng tìm thấy một nơi mà anh vẫn ngồi mỗi khi nhớ em.
Ôi !! bầu trời thật trong xanh,những tia nắng yếu ớt xuyên qua các khe lá soi rọi xuống bàn tay của anh,anh thấy hồn mình ngây ngất vì chưa bao giờ có dc một buổi sáng như thế,anh muốn cất tiếng ca- hát về bình minh,hát để chào mừng một ngày mới,hát để quên đi cuộc đời khó nhọc..
Nhìn xung quanh thấy mọi người tập thể dục buổi sáng,mỗi người có riêng những động tác khác nhau,chẳng ai giống ai cả..nhưng hình như những động tác đó hòa vào nhau,tạo nên một điệu nhảy rất hay và lạ mắt.Anh ngắm nhìn mà lòng thỏa chí,rồi lại mỉm cười vu vơ với những vần thơ trong đầu.Còn thấy những đôi tình nhân nắm tay nhau tung tăng đón chào ngày mới,một ngày tuyệt đẹp làm cho ai cũng cười dẫu cuộc đời gian khổ..
Khi anh đang nhoẻn miệng khúc khích vì khoái chí,thì bất chợt từ một nơi xa có chiếc xe hoa chạy qua.”Chao ôi, một ngày đẹp như thế này mà không tổ chức đám cưới thì uổng cả cuộc đời”và trong giây phút đó anh lại nghĩ về em,anh nhớ em da diếc,nhớ em đến vô bờ bến.. không lời nào tả dc.nhớ đến hình bóng nhỏ,nụ cười dễ thương,những lời ngọt ngào và những lúc giận hờn vô cớ..
Mãi suy nghĩ và nhung nhớ nên trời lên cao lúc nào không hay biết,dạo một dòng xem phong cảnh rồi quay trở về.
Cất bước đi trên con đường ngang qua nhà em thì lạ thay,, “??? tại sao xe hoa này lại ở đây nhỉ,không lẽ trong xóm này có ai mới đám cưới chăng,nếu có thì anh phải biết chứ,và thậm chí anh còn đi dự đám cưới để góp vui với người ta mà.”
Mọi thắc mắc cứ xuất hiện trong tâm trí anh,không thể nào và chẳng có ai giải thích dc..
Anh nhìn thấy chú rễ thật đẹp trai,trên tay cầm một đóa hoa rực rỡ,miệng nở những nụ cười tràn đầy hạnh phúc.Bước ung dung đi vào con đường rẽ lối nhà em.
Anh như chết lặng khi nhìn thấy bóng dáng cô dâu,trên tay là đóa hoa,miệng mỉm cười rất tươi,anh như không tin vào mắt mình,cái hình bóng đó chính là em..
Lòng anh cay đắng ,trái tim đau nhói,tâm trí anh điên loạn.anh như không thể..không sao kềm chế dc nước mắt của mình.Anh muốn chạy đến giành lấy em,muốn nói rằng anh yêu em rất nhiều,và muốn nói rằng em đừng vội ra đi.??.nhưng không thể em à,anh không thể làm như vậy dc,anh cố gắng chạy đến nhưng bước chân anh vẫn không nghe lời anh,nó cứ ì ra đó mặc cho anh nghĩ suy thế nào.
Và rồi em đã bước lên chiếc xe hoa đó,trong niềm hạnh phúc như em từng mơ tới,như em từng ao ước có dc một ngày cưới,dc mặc chiếc áo cô dâu,dc uống rượu giao bôi..,và dc sánh đôi cùng chú rể.
“” Anh yêu à,anh có biết em mơ gì không,em mơ được một đám cưới ,em sẽ là cô dâu còn anh là chú rể nhé,chúng mình sẽ xây dựng một gia đình hạnh phúc,yêu thương nhau dến trọn đời nha anh..””
Lệ sầu mặn đắng mi cay
Tim sầu vương vấn chất đầy đau thương
Ngày nào ta mãi yêu đương
Giờ đây cách trở..con đường chia hai.
Thôi anh không thể viết nữa,tạm ngừng ở đây em nhé.Anh không còn thấy đường viết tiếp nữa rồi..