8 năm với tình yêu đơn phương vô vọng


Tôi không biết tại sao tôi lại yêu anh lâu tới như vậy? Thật ra tôi không nghĩ mình đã yêu anh nhưng chỉ khi xa anh tôi mới biết thì ra tôi đã yêu anh mất rồi.

Ngay từ lần đầu tiên gặp anh, từ ánh mắt của anh tôi cảm nhận được sự ấm áp mà tôi cảm thấy rất dễ chịu. Thế là không biết từ khi nào ánh mắt tôi lúc nào cũng dõi theo bước anh đi. Cũng không biết tại sao tôi cứ phải nhớ đến anh, nghĩ đến anh trong khi chưa bao giờ được nói chuyện cùng anh mặc dù học chung lớp với anh 3 năm. Nhưng tôi biết người bước đi cùng anh không phải là tôi.

Và thế là kết thúc thời học sinh cả tôi và anh đều bước vào cửa đại học. Mỗi người một nơi, tôi cứ nghĩ rồi mình sẽ quên anh mau thôi. Và cũng có thể tình cảm tôi dành cho anh chỉ là tình cảm của tuổi học trò đầy ấp những mộng mơ. Nhưng đúng là không thể nào đoán trước được chuyện gì sẽ đến. Lên đại học, tôi và anh bắt đầu nói chuyện rồi cho nhau số điện thoại. Và quan hệ dần trở nên thân thiết, chúng tôi nhanh chóng trở thành bạn thân của nhau. Rồi tình cảm tôi dành cho anh lại tiếp tục lớn dần theo mối quan hệ của tôi và anh. Nhưng tôi biết người bước đi cùng anh không phải là tôi.

8 năm với tình yêu đơn phương vô vọng, Tình yêu -  Giới tính, loi chua noi, tinh yeu don phuong, yeu don phuong, bao phu nu, tinh yeu, nguoi yeu,

Tôi bắt đầu trốn tránh anh, tôi không dám đối diện cùng anh (Ảnh minh họa)

Lại 4 năm đại học trôi qua tôi lại tiếp tục yêu anh trong thầm lặng, trong nhớ nhung, trong đau khổ, trong vô vọng và trong khi biết kết quả là không thể nào. Nhưng mà, tôi không thể nào không yêu anh, không thể nào không nhớ anh, không thể nào thôi nghĩ về anh và không thể nào quên được anh. Con người, ai ai cũng có một giới hạn chịu đựng nào đó. Và tôi cũng thế, tôi thật sự cảm thấy khó chịu khi cứ ngày ngày đối diện với anh, được nghe anh nói, được anh quan tâm, chia sẽ những buồn vui nhưng lại không thể bày tỏ cho anh biết tôi yêu anh đã từ lâu lắm rồi. Cảm giác khi đối diện với người mình yêu thương nhưng lại không dám nói cho người đó biết nó khố chịu không sao tả xiết.

Cuối cùng thì tôi cũng đã lấy hết dũng khí một lần đối diện với tình cảm của chính mình là nói cho anh biết tình cảm của tôi. Dẫu biết trước kết quả là không, nhưng tim tôi vẫn rất đau khi nghe anh nói rằng tình cảm anh dành cho tôi chỉ là tình bạn và không thể hơn thế được nữa.

Tôi bắt đầu trốn tránh anh, tôi không dám đối diện cùng anh. Và tôi thật sự đau khổ khi biết chỉ vì tôi yêu anh đã làm anh khó xử. Tôi cũng đã thử yêu người khác nhưng không thể. Tôi vẫn yêu anh dù biết rằng anh không hề yêu tôi.

Và cho đến bây giờ khi mỗi người đều có công việc riêng tôi vẫn yêu anh. Mặc dù tôi biết rằng giờ đây anh đang sánh bước bên người anh yêu và tất nhiên người đó không phải là tôi. Dù thế nào đi nữa, dù anh không yêu tôi thì tôi vẫn cầu mong anh hạnh phúc, chỉ cần anh hạnh phúc đối với tôi như thế đã đủ rồi. Tôi không biết là tôi có yêu anh mãi mãi hay không. Nhưng tôi chắc rằng bây giờ tôi vẫn yêu anh, nhớ anh. Hạnh phúc nhé anh.

anne99_anne99@yahoo.com

vnthutinh.com