Hôm nay, từ trường về em gặp một người rất giống anh và cũng đi chiếc xe biển số 9876 ấy. Người ấy chở một cô gái và thân mật nói cười với cô ta giống như hình ảnh của chúng ta trước đây. Phải chăng em nhìn lầm vì hoa mắt, hay anh lại có người anh em sinh đôi mà em ko hề biết nhỉ? Bởi vì,sáng nay anh mail cho em anh đi công tác 1 tuần ở Đà Lạt.
Lạ nhỉ?
Sao em lại gặp anh ở con đường anh hay đón đưa e? Hay anh muốn em nhìn thấy hình ảnh đó? Vẫn biết chuyện tình cảm của chúng ta đang gặp rắc rối và em ko biết giải quyết thế nào là tốt cho cả hai thì anh lại hành động như thế.
Thực ra chúng ta có yêu nhau thực lòng hay ko? Trước đây, anh quen em vì lời thách đố của bạn bè bởi em được mệnh danh là cô gái có trái tim sắt đá. Nhưng không phải như thế! Em đã đến với anh bằng những rung động đầu đời, bằng cái nhìn màu hồng về tình yêu. Anh đã mang lại một luồng sinh khí cho cuộc sống lạnh lẽo của em.
Từ khi em phát hiện Ba Me mình sống với nhau bằng sự giả dối,bằng cách che đậy và mọi người lầm tưởng em là cô gái may mắn và hạnh phúc lắm. Thực tế, em luôn thu mình trong cái vỏ bọc thờ ơ và bất cần mọi thứ xung quanh để che giấu những nội tâm dằn xé bên trong. Em muốn mình ngoan hơn hay muốn mình quậy phá thử xem Ba Mẹ em phản ứng thế nào? Vậy mà hai người sinh ra em là hai thế giới của riêng họ. Còn em là thế giới bên lề cuộc sống của họ.Họ chỉ có nhiệm vụ đưa e tiền và ko biết e nghĩ gì.
Khi e gặp anh thì mọi thứ đã khác. Không hiểu sao em co thể tin tưởng anh, tâm sự với anh những khúc mắc của mình và nhận những lời khuyên răn của anh. Em sống hoà đồng hơn và cũng học cách nghĩ xem người khác cảm nhận gì khi mình đối xử với họ.
Nhưng trong cái hạnh phúc ấy em lại sụp đổ một lần nữa, khi biết anh làm quen và thân với em bắng lời thách đố. A không biết cảm giác em lúc đó thế nào đâu? E chỉ là một con ngốc,con cờ trong mắt anh.
Em hỏi anh và anh thừa nhận anh đến với em bằng trò đùa của bạn bè nhưng dần dần anh đã quên trò đùa đó và yêu em thật lòng.
Em cũng đã tin như thế mặc dù trái tim em dường như đau hơn, tình cảm em giành cho anh cũng vơi đi.
Rồi đột nhiên anh rời xa em vì lí do hết sức ngây ngô mà khi người ta muốn xa nhau thì li do nào cũng chính đáng hết.
Tưởng như em đang sống ở một địa nguc nào của trần gian này thì phải? Mọi thứ không may mắn cứ trut xuống e.
Hai tháng sau chúng ta lại quay lại với nhau.
Khi anh làm lành với em thì sự tự ái trong em cũng nổi dậy, em không chấp nhận được.Anh xem em là gì nhỉ? Một thứ khi không cần vất đi, khi cần thì nhặt lại ư?
Bởi thế anh nói anh sẽ đi công tác và trong thời gian đó em thử nghĩ xem tình cảm em dành cho anh và sự tự ái của em cái nào cao hơn.
Giờ anh đọc được những lời này, hẳn anh đã có câu trả lời cho riêng mình rồi chứ?
Có bao giờ anh hối hận vì những gì anh đối xử với em ko? Bất công thật?
Có lẽ em không chung nhịp trong cuộc sống của anh.
Hay sống thật với lòng mình, tôn trọng và yêu thương người xung quanh bằng sự chân thành anh nhé.
Nếu vô tình em gặp lại anh thì chúng ta cũng mỉm cười anh nhé. Em sẽ xoá bỏ tất cả mọi oán hận trong em về anh để em được thanh thản hơn trong cuộc sống.
Thông điệp tình yêu
Email cuối cùng em gửi anh!
tạm biệt anh
http://forum.vnthutinh.com